Khoảng cách
Anh ạ, mỗi ngày, em tự hỏi
Nếu ngày xưa anh không đến bên em
Ta không vội vàng tiến lại gần thêm
Thì khoảng cách bây giờ xa không nhỉ?
Dây tình cảm mong manh như sợi chỉ
Anh kéo căng, nên nó đứt phải không
Hay những cơn xao động ở trong lòng
Làm anh khó giữ sợi dây mỏng mảnh?
Giữa hai ta là một vùng khoảng cách
Lúc thật gần, lúc lại rất xa xôi
Anh đến, và đi như đám mây trôi
Tình hờ hững trong trái tim say đắm
Anh ạ, mỗi đêm, khi mắt nhắm
Em lại thầm tự trách trái tim em…
Thu xa
Em đã quên rồi, chuyện cũng phai
Giấc mơ ngày ấy đã chia hai
Em đem một nửa vào quên lãng
Một nửa mình tôi giữ đợi hoài
Mùa thu nào đó quá xa xôi
Lá vàng rơi rụng tựa tình tôi
Thu đến, thu đi, không dừng bước
Để lại giọt buồn mặn trên môi
Năm nay thu trở lại bất ngờ
Chợt tôi thấy lại mấy vần thơ
Mấy vần thơ cũ cho ngày trước
Khi bóng em ngang thật tình cờ…
(Người thật đây rồi, sao xa quá
Giữ lại riêng mình một giấc mơ)
Anh ạ, mỗi ngày, em tự hỏi
Nếu ngày xưa anh không đến bên em
Ta không vội vàng tiến lại gần thêm
Thì khoảng cách bây giờ xa không nhỉ?
Dây tình cảm mong manh như sợi chỉ
Anh kéo căng, nên nó đứt phải không
Hay những cơn xao động ở trong lòng
Làm anh khó giữ sợi dây mỏng mảnh?
Giữa hai ta là một vùng khoảng cách
Lúc thật gần, lúc lại rất xa xôi
Anh đến, và đi như đám mây trôi
Tình hờ hững trong trái tim say đắm
Anh ạ, mỗi đêm, khi mắt nhắm
Em lại thầm tự trách trái tim em…
Sẽ chẳng bao giờ.....
Sẽ chẳng bao giờ anh thấy được đâu
Giọt nước mắt trên mi em lóng lánh
Giọt nước mắt trong hồn em sóng sánh
Chỉ muốn trào khi em nhớ về anh
Giọt nước mắt trên mi em lóng lánh
Giọt nước mắt trong hồn em sóng sánh
Chỉ muốn trào khi em nhớ về anh
Khi anh ngắm ngoài kia nắng trong xanh
Thì anh sẽ thấy mắt em khô ráo
Khi anh thấy lượn đôi con chim sáo
Hãy biết rằng em vẫn mỉm cười tươi
Thì anh sẽ thấy mắt em khô ráo
Khi anh thấy lượn đôi con chim sáo
Hãy biết rằng em vẫn mỉm cười tươi
Anh vẫn sẽ chỉ thấy nụ em cười
Và không thấy nỗi đau em đang nhói
Những nhớ mong, cô đơn – em không nói
Bởi bây giờ chúng ta đã xa nhau
Và không thấy nỗi đau em đang nhói
Những nhớ mong, cô đơn – em không nói
Bởi bây giờ chúng ta đã xa nhau
Sẽ chẳng bao giờ anh biết được đâu
Em vẫn còn yêu anh, ôi tha thiết
Chẳng bao giờ anh biết em nuối tiếc
Vì chưa lần nào em khóc bên anh
Em vẫn còn yêu anh, ôi tha thiết
Chẳng bao giờ anh biết em nuối tiếc
Vì chưa lần nào em khóc bên anh
Em chỉ khóc khi trời hết trong xanh
Và đổ xuống những giọt mưa vỡ nát
Em chỉ khóc, nghe môi mình mặn chát
Khi mưa nhoà trong nước mắt em rơi
Và đổ xuống những giọt mưa vỡ nát
Em chỉ khóc, nghe môi mình mặn chát
Khi mưa nhoà trong nước mắt em rơi
Chẳng bao giờ anh thấy đâu anh ơi
Bởi em chỉ khóc khi bầu trời cũng khóc…
Bởi em chỉ khóc khi bầu trời cũng khóc…
Người ấy có nhiều điểm giống anh
Cũng yêu em bằng những gì có thể
Cũng lo lắng mỗi lần em ngấn lệ
Cũng nồng nàn mỗi phút bên nhau
Cũng lo lắng mỗi lần em ngấn lệ
Cũng nồng nàn mỗi phút bên nhau
Không biết người ấy có thấy đau
Như anh – khi biết em đã yêu người khác
Chắc người ấy không bao giờ bội bạc
Để rồi vuột tay hạnh phúc vẫn mong chờ
Chắc người ấy không bao giờ bội bạc
Để rồi vuột tay hạnh phúc vẫn mong chờ
Em ám ảnh anh cả trong những giấc mơ
Những kỷ niệm – thời gian chưa kịp xóa
Những giây phút sao mà tha thiết quá
Giờ đây là hiện-thực-của-người-kia
Những giây phút sao mà tha thiết quá
Giờ đây là hiện-thực-của-người-kia
Kể từ lúc em nói chuyện cách chia
Anh đã biết người ấy giống anh nhiều lắm
Cũng đợi chờ, khát khao và say đắm
Chỉ khác một điều người ấy sẽ có em
Cũng đợi chờ, khát khao và say đắm
Chỉ khác một điều người ấy sẽ có em
Chỉ khác một điều người ấy sẽ nhớ em
Như nhớ đến một người yêu bé bỏng
Không ẩn chứa một nỗi đau lắng đọng
Như anh bây giờ – khi nhớ về em
Không ẩn chứa một nỗi đau lắng đọng
Như anh bây giờ – khi nhớ về em
Chỉ khác một điều người ấy sẽ có em
Có mãi mãi, không bao giờ vuột mất
Không khờ khạo đi tìm trời dưới đất
Để rồi mất em như anh đã từng làm…
Không khờ khạo đi tìm trời dưới đất
Để rồi mất em như anh đã từng làm…
Thu xa
Em đã quên rồi, chuyện cũng phai
Giấc mơ ngày ấy đã chia hai
Em đem một nửa vào quên lãng
Một nửa mình tôi giữ đợi hoài
Mùa thu nào đó quá xa xôi
Lá vàng rơi rụng tựa tình tôi
Thu đến, thu đi, không dừng bước
Để lại giọt buồn mặn trên môi
Năm nay thu trở lại bất ngờ
Chợt tôi thấy lại mấy vần thơ
Mấy vần thơ cũ cho ngày trước
Khi bóng em ngang thật tình cờ…
(Người thật đây rồi, sao xa quá
Giữ lại riêng mình một giấc mơ)
Có bao giờ em lại đọc thơ anh
Những bài thơ một thời em chê dở
Những câu bị thương, những vần chữ vỡ
Không băng lành được nửa trái tim đau
Những câu bị thương, những vần chữ vỡ
Không băng lành được nửa trái tim đau
Em bảo “Em chẳng yêu anh đâu
Không chút gì, dù chỉ trong khoảnh khắc
Còn tim anh, biết đâu là sự thật
Trong muôn ngàn câu chuyện yêu đương?”
Còn tim anh, biết đâu là sự thật
Trong muôn ngàn câu chuyện yêu đương?”
Không tình mà sao cứ vấn vương
Chưa phút gần, sao thấy xa vời vợi
Chẳng hẹn mà lòng hoài chờ đợi
Không có gì mà sao trái tim đau…
Chẳng hẹn mà lòng hoài chờ đợi
Không có gì mà sao trái tim đau…