Thường khi rảnh rỗi mình hay treo một con chim ra, ngồi đốt thuốc, nhìn nó hót. Mình cũng từng có thời gian dài sống lăn lộn trong rừng + thêm khả năng tượng tượng linh tinh phong phú, nên khi xem điệu bộ, nghe giọng hót của chim lại hay tưởng tượng ra những câu chuyện linh tinh.
Xin được góp vui với ACE một trong những câu chuyện ấy.
Ước đến khi xưa
Nhớ khi xưa …
… xé gió lao đi
Phong sương đây đó chẳng ngại chi
Ra bìa rừng ghẹo em má đỏ
Vào ven suối nẹt lũ chim ri.
***
Ngẫm, đã mấy mùa qua rồi nhỉ!
Ta ở đây với đống nan này
Đấu đá nhau – ta thành trùm thổ phỉ
Mua vui cho thiên hạ hàng ngày …
***
Nhớ khi xưa tranh từng tấc đất,
Từng nhành cây, từng nhãi cào cào non.
Lãnh địa này phải một còn một mất,
Ta cùng em, cặp vợ chồng son …
***
Em giờ đây về phương trời nao ?
Ta xa cơ – ta xa nhau từ dạo ấy
Ta mất nhau bởi dòng đời xô đẩy
Nỗi nhớ em vẫn vò xé cồn cào …
***
Ta nhớ em, vươn cổ sổ vang trời,
Ta nhớ rừng, bung đôi cánh chẻ
Ta buồn đời, rít ro vang uất hận
Ta giận mình, ngân tiếng whitch chơi vơi …
***
Àh, họ lại đem ra một nhãi ranh,
Bung - sổ - chẻ - đe nẹt ta sa sả.
Cùng kiếp tù can chi hung ác quá,
Ta nẹt dập dồn, để cậu tránh nhanh xa …
***
Nhớ khi xưa … bụng đói cồn cào,
Hừng hực lao đi, chinh phạt từng vùng
… từng vùng lãnh thổ.
Giờ quanh ta đồ ăn thừa mứa,
Đầy mồi tươi đem đổ hàng ngày.
***
Ôi sao ngán cảnh no nê …
… nhớ cơn đói cồn cào đến thế !
Ôi ta nhớ núi, nhớ em …
Nhớ bóng ta chao dưới cánh rừng thưa
Biết có còn về lại được – khi xưa !!?
Xin được góp vui với ACE một trong những câu chuyện ấy.
Ước đến khi xưa
Nhớ khi xưa …
… xé gió lao đi
Phong sương đây đó chẳng ngại chi
Ra bìa rừng ghẹo em má đỏ
Vào ven suối nẹt lũ chim ri.
***
Ngẫm, đã mấy mùa qua rồi nhỉ!
Ta ở đây với đống nan này
Đấu đá nhau – ta thành trùm thổ phỉ
Mua vui cho thiên hạ hàng ngày …
***
Nhớ khi xưa tranh từng tấc đất,
Từng nhành cây, từng nhãi cào cào non.
Lãnh địa này phải một còn một mất,
Ta cùng em, cặp vợ chồng son …
***
Em giờ đây về phương trời nao ?
Ta xa cơ – ta xa nhau từ dạo ấy
Ta mất nhau bởi dòng đời xô đẩy
Nỗi nhớ em vẫn vò xé cồn cào …
***
Ta nhớ em, vươn cổ sổ vang trời,
Ta nhớ rừng, bung đôi cánh chẻ
Ta buồn đời, rít ro vang uất hận
Ta giận mình, ngân tiếng whitch chơi vơi …
***
Àh, họ lại đem ra một nhãi ranh,
Bung - sổ - chẻ - đe nẹt ta sa sả.
Cùng kiếp tù can chi hung ác quá,
Ta nẹt dập dồn, để cậu tránh nhanh xa …
***
Nhớ khi xưa … bụng đói cồn cào,
Hừng hực lao đi, chinh phạt từng vùng
… từng vùng lãnh thổ.
Giờ quanh ta đồ ăn thừa mứa,
Đầy mồi tươi đem đổ hàng ngày.
***
Ôi sao ngán cảnh no nê …
… nhớ cơn đói cồn cào đến thế !
Ôi ta nhớ núi, nhớ em …
Nhớ bóng ta chao dưới cánh rừng thưa
Biết có còn về lại được – khi xưa !!?