Guest viewing is limited

chinsu

Thành viên diễn đàn
Tham gia
4/8/10
Bài viết
46
Điểm tương tác
6
SVC$
0
Lũng Pô (Bát Xát, Lào Cai) !... Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt.

Đi qua thành phố Lào Cai đến huyện Bát Xát, lên Y Tý, con đường sẽ ngày một xấu hơn tiếp tục qua Ngải Thầu, A Lù, A Mú Sung sẽ về Lũng Pô. Bạn gặp sông Hồng tại địa giới của hai xã A Mú Sung và Nậm Chắc. Dòng sông lặng lẽ và êm ả trôi đi giữa hai bờ lau lách.Bên này là con đường của VN thấp thoáng trong màu xanh của rừng. Bên kia là con đường xuyên Á trên đất Trung Quốc đang được xây dựng rất hoành tráng. Cột mốc số 92 sẽ là biên giới giữa 2 nước. Khi đứng cạnh cột mốc bạn sẽ có cảm giác rất thiêng liêng, như là tổ quốc bên cạnh mình, thấy đất nước mình liền 1 dải, một cảm giác rất khó diễn tả. Chợt nhớ đến bài thơ "Gửi em ở cuối sông Hồng" đã được phổ nhạc, nhưng có lẽ bài hát nổi tiếng đó ít ai biết bài thơ rất chân thật và lãng mạn. Xin mượn lời bình của tác giả Ngô Vĩnh Bình: "Tứ của bài thơ không có gì mới, nhưng lời thơ lại rất mới, rất thời sự và thật Việt Nam.
Bài thơ cũng nói về nỗi nhớ của người ở đầu sông với người ở cuối sông nhưng là nỗi nhớ của người lính đang chiến đấu bảo vệ biên cương với người thương nơi quê nhà.
Nỗi nhớ, niềm thương được biểu hiện bình dị, nhưng nỗi nhớ, niềm thương ấy cũng thật lãng mạn... Bài thơ đến với đông đảo bạn đọc không chỉ ở sự bình dị mà còn được chắp thêm cánh bởi giàu nhạc điệu và giàu chất dân ca".

Gửi em ở cuối sông Hồng
(Dương Soái)
Anh ở Lào Cai
Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt
Tháng Hai, mùa này con nước
Lắng phù sa in bóng đôi bờ

Biết em năm ngóng, tháng chờ
Cứ chiều chiều ra sông gánh nước
Nên ngày ngày cùng bạn bè lên chốt
Anh lại xuống sông Hồng cho thoả nỗi em mong

Đài báo gió mùa, em thương ở đầu sông
Đỉnh đồi cao chiến hào anh gặp rét
Biết mùa màng đồng quê chưa cấy hết
Tay em ngập dưới bùn, lúa có thẳng hàng không?

Giá chúng mình còn cái thuở dung dăng...
Anh thả lá thuyền xuôi về dưới ấy
Em ra sông chắc em sẽ thấy
Chỉ nỗi nhớ chúng mình đủ ấm mọi mùa đông.

Nhưng thơ ngây đâu còn ở chúng mình
Khi Tổ quốc trao anh lên tuyến đầu chặn giặc
Khi biên cương trong anh đã trở thành máu thịt
Đạn lên nòng anh giữ ngọn nguồn sông

Nỗi nhớ cho em chưa viết được đôi dòng
Đạn quân thù bỗng cuồng điên vào thị xã
Xe tăng thù nghiến mặt sông êm ả
Nhịp cầu thù chặt đứt chờ mong

Bão lửa này mang sức mạnh hờn căm
Phá cầu thù, xé vụn xe tăng giặc
Giữa dòng sông nghìn xác thù ngã gục
Máu giặc loang ố cả một vùng

Thì hỡi em yêu ở cuối sông Hồng
Nếu gặp dòng sông ngàu lên sắc đỏ
Là niềm thương anh gửi về em đó
Qua màu nước sông Hồng, em hiểu chiến công anh

Bài thơ được nhà thơ Dương Soái sáng tác tại mặt trận biên giới Lào Cai tháng 2/1979 và được nhạc sĩ Thuận Yến phổ nhạc.
(mình ko biết post ảnh kèm bài viết, tiếc ghê..)
 

Chủ đề được đánh giá cao

Bên trên Bottom