Xa Hà Nội
Tôi rất nhớ một ngày xa Hà Nội
Thấy dạt dào lưu luyến bâng khuâng.
Gió vuốt ve như đếm từng sợi tóc.
Bàn tay ai xoa dịu nỗi ưu phiền
Tôi đứng im không dám làm thức giấc
Cảnh đất trời Hà Nội thấm vào tim
Bóng sương xa phủ trắng mặt Tây Hồ
Cho xóm nhỏ ven bờ thêm xa mãi
Cho tim tôi càng thêm thắt lại
Mắt nhắm nghiền để khỏi bị nhòa phai
Tôi giật mình cất bước ra đi
Mà lòng sao bỗng trĩu nặng như chì
Tôi rất nhớ một ngày xa Hà Nội
Thấy dạt dào lưu luyến bâng khuâng.
Gió vuốt ve như đếm từng sợi tóc.
Bàn tay ai xoa dịu nỗi ưu phiền
Tôi đứng im không dám làm thức giấc
Cảnh đất trời Hà Nội thấm vào tim
Bóng sương xa phủ trắng mặt Tây Hồ
Cho xóm nhỏ ven bờ thêm xa mãi
Cho tim tôi càng thêm thắt lại
Mắt nhắm nghiền để khỏi bị nhòa phai
Tôi giật mình cất bước ra đi
Mà lòng sao bỗng trĩu nặng như chì
---------- Post added at 10:27 AM ---------- Previous post was at 09:59 AM ----------
Mưa đầu mùa
Nửa đêm nghe tiếng mưa rơi
Ngỡ là như thể sương trời tưới hoa
Xa xa văng vẳng tiếng gà
Gió lay cành lá biết là mưa rơi
Đầu mùa mưa phủ đầy trời
Khẽ lay mình dậy đón mùa mưa sang
Nửa đêm nghe tiếng mưa rơi
Ngỡ là như thể sương trời tưới hoa
Xa xa văng vẳng tiếng gà
Gió lay cành lá biết là mưa rơi
Đầu mùa mưa phủ đầy trời
Khẽ lay mình dậy đón mùa mưa sang
Chỉnh sửa lần cuối: