Dù điều đó là điều em vẫn biết Nhưng trái tim vẫn cồn cào, thổn thức Kỉ niệm bỗng nhạt nhòa trong nước mắt em Khi chia tay anh vẫn mải mê tìm Những miền đất có những nơi em chưa hề đi tới Nhưng anh biết không? trong bước anh đi rất vội Trái tim em vẫn khắc khoải phía sau Vẫn biết tàu anh chẳng đỗ lại đường lâu Em không níu giữ - cho tàu anh chuyển bánh Em chỉ mong con tàu đừng chóng chánh Hãy mãi đi về đỗ ở một sân ga Thế là ngày mai chẳng ai nói với em nhưng lời thiết tha Em cũng không được mong chờ dòng tin nhắn Anh cũng sẽ không hỏi thăm em mỗi sáng " Hôm qua em làm gì có lỗi với anh không?" |