Guest viewing is limited

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
Sưu tầm từ trang nguoicaotuoi.org.vn của tác giả Nguyễn Viết Chiến. Bài viết như sau:


<TABLE id=Table3 border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width="100%" align=center><TBODY><TR><TD id=spanstoryTitle class=title_Story>Chim cu gáy</TD></TR><TR><TD height=5></TD></TR><TR><TD>Chim gáy (còn gọi là chim cu gáy) đã được dân sành chơi chim cảnh rất ngưỡng mộ, xếp đặt vào “ngôi” hàng tứ quí cùng với dòng họ chim: yến, mi, yểng.</TD></TR><TR><TD height=5></TD></TR><TR><TD>Loài chim hoang dã này, thường sống ở các vùng đồng bằng, trung du. Với thói quen tỉnh giấc khi trời vừa tảng sáng bay đi kiếm thức ăn chủ yếu là thóc, vừng, đỗ xanh v.v...<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:eek:ffice:eek:ffice" /><o:p></o:p>
Khi lúa chín rộ, chúng kéo nhau từng đàn tới 20-30 con một lúc, chứ không như trước đó chỉ vài ba con đi ăn lẻ.<o:p></o:p>
Để bẫy được chim gáy, đó là cả một quá trình nghiên cứu địa thế và thời gian chim đến ăn. Trước hết phải có con gáy mồi đã được thuần dưỡng công phu, một tấm lưới rộng chừng hơn 10m2, con mồi để cạnh bẫy. Rồi người ngồi bên cạnh ngụy trang không để chim biết và tiếng “huýt sáo” hiệu lệnh cất lên, sẽ nhử chim mồi gọi đồng loại đến.<o:p></o:p>
Chim gáy khi mới bắt được mệnh danh là chim “mộc” và loài chim gáy được coi là đặc biệt người ta bắt nuôi khi hãy còn non, lớn lên chúng rất mạnh dạn. Có thể bắt trước người làm các thao tác rất thuần thục. Như dơ ngón tay dứ dứ là chim gáy theo. Một khi chim gáy đã dạn dầy quen thuộc người, cũng thích âu yếm khi gãi gãi vào “cu cậu” lim dim đôi mắt tỏ ra khoái chí. Đó là loại tương đối hiếm, cho là vô giá cho người sành chơi loại chim này.<o:p></o:p>
Việc mua chim gáy, cũng phải có công thức chọn lựa hợp lí theo đặc điểm hình thể.<o:p></o:p>
Trước hết chọn con có lông mượt mà, nhất là ngắm kĩ các ngón chân, mỏ mắt, không có khuyết tật. Có đầu nhỏ, mỏ hơi quắp, bộ cườm ở cổ càng nhiều càng tốt. Con chim gáy nào già hay nhanh gáy, phải có chân đỏ tía. Còn con nào mà non chân đỏ hồng.<o:p></o:p>
Ngoài ra chọn lồng nuôi chim cũng phải công phu. Nếu theo ý thích thì lồng quả đào đẹp – trông tao nhã nhưng lại bị yếu điểm là chim gãy lông đuôi, lông cánh và cái cóng đựng thức ăn không đầy đủ. Còn lồng rộng, chim thoải mái, ít bị gãy lông, đủ cả chỗ đựng cóng chỉ có vẻ trông hơi thô. Đặc biệt việc chuẩn bị cho chim ăn cần có 4 cóng sau: Thóc là thức ăn chính, nước uống – đỗ vừng là thức ăn phụ bồi dưỡng cho chim béo khoẻ và cuối cùng là cóng cát vàng có chất khoáng làm tiêu thức ăn.<o:p></o:p>
Với khí hậu trời tiết cũng rất quan trọng trong việc nuôi chim. Mùa đông nên tăng lượng thức ăn của chim là nhiều vừng đỗ... có thêm chất mỡ chống được rét, còn về các mùa khác hạn chế loại này không chim béo quá lười gáy.<o:p></o:p>
Chuyện chim gáy nhiều hay ít cũng là một vấn đề nan giải, khi không phải phụ thuộc vào lồng chật hẹp. Con nào màu mỏ, dù mới mua về 2-3 hôm đã gáy, con gan lì 2-3 tháng sau mới mở mỏ để gáy. Nhiều khi “cô gáy” đẻ trứng trong lồng là loại gáy hay quý nhiều hơn cả “chú gáy đực”.<o:p></o:p>
Với chim gáy, thường vẫn có bản chất sống khác với các loài chim như: ngủ ít, sợ nước, lục sục phá cả đêm, ban ngày ăn xong tìm đường ra và thích tắm cát, nắng. Nhưng là loại chim “bạc nghĩa” bởi chủ nuôi có công chăm sóc 5 hoặc 10 năm – một khi đã sổng chuồng bay một lèo đi không ngoái cổ lại như một thông điệp cảnh báo lòng chung thuỷ khó trọn vẹn của loại chim này.<o:p></o:p>
Có thể cảm giác khó chịu này vẫn qua đi với người cao niên, người đứng tuổi khi đã nuôi mấy con gáy trong nhà đủ giọng kim – giọng thổ. Chắc sẽ thấy tâm hồn thư giãn trong tình yêu quê hương với hình ảnh luỹ tre làng, ngọn gió mát lành mùa hạ và đồng quê yên tĩnh?...<o:p></o:p>
<o:p> </o:p>
Nguyễn Quyết Chiến<o:p></o:p>

</TD></TR></TBODY></TABLE>
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
Bài viết trích từ Aquabird.com.vn của tác giả Khôi Nguyên. Bài viết như sau:

THÚ GÁC CU


<TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width="100%"><TBODY><TR><TD class=box-news-content-text vAlign=top align=left><TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width=370 align=center><TBODY><TR><TD>
Gác cu hay bẫy cu từ lâu đã là thú phong lưu của người Việt Nam, nhưng trong dân gian lại có câu: “Ở đời có bốn cái ngu / Làm mai, hỏi nợ, gác cu, cầm chầu”. Cũng có người lại nói: tuy gác cu là “đệ tam ngu” nhưng lại là cái ngu tao nhã, cái ngu phong lưu và vô cùng thú vị mà không phải ai muốn học cũng được!<?XML:NAMESPACE PREFIX = O /><O:p></O:p>

<O:p></O:p>


</TD></TR></TBODY></TABLE></B></I>


</TD></TR><TR><TD class=box-news-content-text width="100%" colSpan=2 align=left><TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width=508 align=center><TBODY><TR><TD>Tôi đã say mê gác cu từ thuở còn cắp sách đến trường, nhưng lúc đó chưa đủ kinh nghiệm để tự mình vác đồ nghề đi hưởng thú vui một mình, nên thường tháp tùng theo mấy "bậc tiền bối" trong làng để vừa giải trí vừa học hỏi thêm kinh nghiệm. Hồi đó, chim nhiều lắm, ngoài vườn nơi nào cũng có tiếng chim cu, nhất là mùa lúa chín vàng đầy đồng. Khi xuân tràn về ấm áp, những đàn cu ăn no, sung sức đua nhau gáy để gọi tình và biểu dương sức mạnh. Con trống, con mái sáng nào cũng lao rao trên những cành cây cao vút. Chúng bắt cặp, quầng tổ, âu yếm nhau như đôi uyên ương khắng khít không rời xa nửa bước.<O:p></O:p></B></I>
Cách đây vài năm, tôi có dịp về quê thăm bác Tư On (An Bình – Cần Thơ) - người đã say mê gác cu và thuần dưỡng cu từ năm ba mươi tuổi, nay dù gần bảy mươi nhưng bác vẫn yêu thích nghề chơi lắm công phu này. Mỗi lần đến nhà bác, tôi vừa uống trà vừa ngắm nhìn đàn chim cảnh đủ loại từ chích chòe, họa mi, trao trảo, sáo, nhồng… nhiều nhất là cu cườm. Chúng nhảy nhót trong lồng và cất tiếng líu lo, ríu rít như một bản hợp tấu vô cùng thú vị.


<TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width=230 align=center><TBODY><TR><TD></TD></TR><TR><TD></TD></TR></TBODY></TABLE>Thời chiến tranh, tiếng bom, tiếng súng và tiếng gầm rú của phi cơ đã làm cho các loài chim phải bay về phương xa tìm nơi trú ngụ , bác Tư buồn lắm, bỏ nghề chuyển sang đặt trúm và cắm câu. Từ sau ngày hòa bình, tuy cuộc đời đã trải qua nhiều sóng gió thăng trầm, nhưng bác vẫn muốn tìm lại chút dư vị của thú gác cu thưở nào, thế là hàng tháng bác bỏ ra vài ngày, cùng chiếc mobylette cũ thời 60, đèo theo đồ nghề đi khắp các miệt vườn Cần Thơ, có lúc cao hứng xuống tận Sóc Trăng, Trà Vinh để gác. Mỗi chuyến đi như vậy bác kiếm cũng được năm, mười con đem về. Những con chim non có chân màu đỏ son hoặc những con “chầu đôi”, “chầu ba” bác dành để thuần dưỡng làm chim mồi. Còn những con già, chân màu đỏ sậm hoặc tím bầm thì tặng cho lũ trẻ hoặc những người mới vào nghề. Bác lại chọn những cặp trống mái khôn lanh, có tiếng hót hay để nhốt chung cho chúng sinh sản.<O:p></O:p>
<O:p>
<TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width=200 align=center><TBODY><TR><TD></TD></TR><TR><TD><O:p></O:p></TD></TR></TBODY></TABLE></O:p>

Vừa chỉ vào những con chim trong lồng, bác vừa giải thích một cách rành mạch như một nhà điểu học: Cu là loài định cư, ngoài thiên nhiên chúng thường họp đàn vào đầu mùa hạ và tách đàn vào cuối thu. Sau khi ăn no chúng thường đậu trên những cành cây cao trụi lá để tắm nắng và chải lông. Đêm về ngủ ở bụi rậm hoặc trên cành cao trong phạm vi lãnh địa của mình. Đến mùa sinh sản, chúng sống thành cặp, con nào sống riêng gọi là “cu một”. Cu cườm bắt đầu trưởng thành từ lúc một tuổi và phát triển tài năng tiếng gáy trong vòng ba bốn năm đầu. <O:p></O:p>Người làm nghề gác cu thường có cuộc sống nhàn rỗi, không vướng bận lo âu. Cần nhất là phải có những con mồi khôn lanh háo chiến và có tiếng gáy độc đáo, biết dạo khúc “gợi tình” và dám khiêu khích địch thủ. Thường con mồi hay bao giờ cũng có giọng hấp dẫn “hụt cu cu, cu cu… hụt cu cu, cu cu…”. Gáy một chập, một chập rồi một chập nữa với giọng đầy kiêu hãnh. Con cu mồi lý tưởng thường biểu hiện mấy đặc điểm sau: đầu nhỏ, mỏ đinh, bộ cườm đều đặn, óng ả, lông màu xám nhạt… Con có bộ lông màu xám nhạt gáy giọng thổ (trầm). Con có bộ lông màu nâu đất gáy giọng kim (cao). Đôi khi có những con cu ngoài thiên nhiên gáy rất hay nhưng khi đưa vào lồng, sống xa rừng, thương cây nhớ cội nên chúng bỏ gáy, bỏ ăn, trở thành cu “dạt”...
Bác say mê kể chuyện từ cu rừng (cu bổi) đến cu mồi, từ cách nuôi dưỡng đến cách phân biệt tiếng gáy, công việc nào cũng đòi hỏi lắm công phu và lịch lãm. Bác nói cu không phải là loài chim đẹp và quý hiếm, nhưng nó lại rất quen thuộc, gần gũi với con người. Những lúc xa nhà, mỗi lần nghe tiếng cu gáy ai ai cũng cảm thấy nhớ quê, nhớ tết. “Cu kêu ba tiếng cu kêu. Trông mau tới tết dựng nêu ăn chè” là thế đó! Tiếng cu gợi lên hình ảnh thanh bình, nhất là lúc con trống con mái tỏ tình và cất lên tiếng gáy “cúc cu…” càng làm cho tình quê thêm thắm đậm.

Đặc biệt trong thế giới chim cu, mỗi vùng đất đều có một “lãnh chúa”, cho nên tiếng gáy của con trống ngoài tác dụng gọi tình, quyến rũ chim mái còn nhằm thể hiện sức mạnh của “lãnh chúa”. Bởi thế những con gáy hay thường là con đầu đàn, là “dũng sĩ” của bầu trời xanh. Thường mỗi buổi sáng đẹp trời, con đầu đàn rậm rật bay qua bay lại, đập cánh bành bạch tung lên trời cao để khoe “mẽ” (tiếng nhà nghề gọi là cu bói), nhất là khi nó phát hiện có tiếng gáy lạ, tiếng gáy xâm lược lãnh thổ hoặc trong thời điểm con mái “động tình” nó lại càng sung mãn, hiên ngang bay lượn trên trời cao rồi tìm đối thủ lao thẳng tới, ưỡn cái ức no tròn để áp đảo đối phương và kết thúc hiện tượng khoe mẽ bằng một hồi vũ lực.
Sau một hồi trò chuyện, bác Tư đứng lên tiến về phía mấy cái lồng đang treo trước hiên nhà rồi huýt sáo bảo “Chào khách đi con”. Thế là mấy con cu trong lồng đồng loạt cù… cú… cu. Chúng vừa gáy vừa cúi mọp đầu như chào khách. Một lát sau bác với tay, lấy gói thuốc rê và bình trà bỏ vào bị rồi ra sau hè lấy chiếc lụp giao cho thằng cháu nội, còn tôi và bác mỗi người cầm một chiếc lồng cu mồi. Bác vừa đi vừa hào hứng:<O:p></O:p> Hai con này, “ba cốt” đó! Có người hỏi mua một chỉ chưa bán. Nói xong, sợ tôi không tin, bác liền búng nhẹ ngón tay mấy cái, con cu trong lồng nghiêng cổ, đáp lại bằng một hồi gù trông thật đẹp mắt.<O:p></O:p>
Hôm đó, bác Tư dẫn chúng tôi đến lâm trường mùa xuân ở Phụng Hiệp – Hậu Giang để dụ một con cu cườm có tiếng gáy rất hay mà nhiều tay thiếu bản lĩnh không sao dụ được. Vừa tới nơi, bác Tư bảo tôi tìm chỗ ngồi, rồi bác nhẹ nhàng thọc tay vào lồng bắt con chim mồi có chất giọng “siêu sao” mở nắp lụp cho vào. Sau đó bác trèo lên cây vú sữa, treo chiếc lụp ở một vị trí thích hợp, xong chọn chỗ ngồi chờ đợi.
Con cu mồi được treo trên cao, gió thổi rì rào làm nó phấn khích nhìn *** liên một lúc rồi cất tiếng gáy như hồi trống xung trận. Lúc đầu còn chậm, sau trở nên giục giã liên hồi. Từ những vòm cây xa xa, chàng “thủ lĩnh” rừng xanh bắt được giọng ranh mãnh của ai đó liền nghiêng đầu lắng nghe, rồi gù cổ đáp lại bằng một tràng bo đầy kiêu hãnh “cù cu, cù cu, cù cu…” như báo cho kẻ xâm lược biết rằng đây là đất có chủ, nhưng con cu mồi vẫn tiếp tục vang lên tiếng gáy ranh mãnh và khiêu khích. Sau một hồi “xã giao”, hai bên bắt đầu trổ hết tuyệt chiêu của mình để so tài. Nghe giọng ngang tàng thách thức của vị khách không mời mà đến, chàng hiệp sĩ rừng xanh tức khí trổ hết món nghề rồi vỗ cánh nhắm hướng đối phương sà xuống, tiến gần, giậm cẳng “gù gù” để thị uy. Con cu mồi cũng không vừa, tuy ở trong lồng (lụp) nhưng nó cũng sừng sỏ gù lên như thách đố. Chàng hiệp sĩ tức quá không dằn được cơn thịnh nộ bèn xông vào tấn công, đụng phải chiếc thanh gài, chiếc bẫy sụp xuống, kết thúc một đời ngang tàng anh chị. Đúng như người đời đã nói họ hàng nhà cu “ghét nhau vì tiếng gáy”.

Mỗi lần đấu tướng như vậy kéo dài hằng giờ làm tôi say sưa theo dõi, hồi hộp muốn đứt tim. Hồi nhỏ, mỗi lần đi xem gác cu tôi thích nhất là lúc chờ đợi con cu rừng sà xuống. Tim mọi người lúc đó như ngừng đập. Hết con nầy tới con khác, cứ thế mà ngồi chờ. Chờ không được, mọi người lấy thuốc ra vấn, phì phà vài hơi, nhưng tuyệt nhiên không được nói chuyện lớn tiếng. Những lúc đó tôi phải núp ở đàng xa hoặc leo lên ngồi ở chảng ba cây để rình, có khi nín thở không dám ho và ngay cả khi bị kiến cắn cũng không dám động đậy.<O:p></O:p>

Trước đây gác cu có hai cách: gác lụp và gác lưới, cách nào cũng phải có cu mồi. Cu mồi càng hay càng bắt được nhiều cu bổi. Con mồi có bộ lông nhuyễn đều đặn và giọng gáy tốt, tiếng nhà nghề gọi là “bảnh”. Người làm nghề gác cu luôn chú ý phân biệt tiếng gáy của từng con mồi. Một con trống khi gáy “cúc cú cu…” gọi là liều trơn; gáy “cúc cú cu, cu…” là liều một cốt; còn gáy “cúc cu cu, cu cu …” là liều hai cốt; còn liều ba cốt thì lại gáy “cúc cu cu, cu cu cu…”. Các tay sành điệu nuôi được con “liều ba cốt” quý như vàng, dù ai nài nỉ giá nào cũng không nhường.<O:p></O:p>
Gác lụp tuy mỗi lần chỉ bắt được một con nhưng cách nầy rất hấp dẫn và thú vị. Lụp làm bằng dây kẽm hoặc bằng tre, gồm hai ngăn, sơn xanh để tiệp với màu của lá. Ngăn để con mồi được che kín bằng miếng vải để con cu rừng không đến từ phía ấy, mà chỉ đậu phía trước lụp cho dễ chui vào bẫy. Ông bà mình thường nói "nhân tham tài tắc tử, điểu tham thực tắc vong” nhưng con cu không chết vì tham ăn mà lại chết vì lòng háo thắng, vì anh hùng tính. Có lần chú Tư dùng sào treo cao cái lụp trên cây bạch đàn, tôi theo dõi thấy con chúa đất sà xuống, từ từ xích lại gần, “bo” với nhau một hồi rồi nhào vô “cửa tử”. Nhưng cũng có con hiếu chiến vừa nghe giọng “khích tướng” là nhào xuống, phóng mình lên đầu lụp. Con cu mồi trong lụp cũng không vừa, liền ăn miếng trả miếng, cất giọng gù gù, lúc hung hăng giận dữ, lúc êm ái dịu dàng khiến cho con chúa đất tức điên lên muốn phá tan chiếc lụp để xé xác con mồi cho hả dạ. Tuy nhiên, cũng có con nhút nhát, khi nghe giọng đối thủ quá hung hăng, nó đảo qua đảo lại vài vòng, tìm chỗ đứng ở xa vừa “bo” vừa dò xét một lúc rồi bay đi.
Gần đây, đa số người gác cu thích dùng lưới, cách này bắt được nhiều nhưng không thú vị, tay ngang cũng có thể làm được, chỉ cần chọn những cánh đồng yên tĩnh có nhiều chim cu rồi dùng hai mảnh lưới để chụp. Tôi có dịp đến Vòng Cung (Cần Thơ) trò chuyện về kinh nghiệm gác cu với anh Lê Văn Thái. Tuần nào anh cũng xách lồng, vác lưới ra đồng tìm nơi căng lưới. Tại nhà anh, trong sân, ngoài vườn lúc nào cũng nghe tiếng cu gáy, hầu hết là cu mồi. Thấy tôi đến, vợ anh tỏ ý than phiền “Ảnh đi hoài, có ngày sẽ chết vì bệnh tim, vì cứ mỗi lần cu sà xuống là ảnh lại hồi hộp, nín thở, chờ đợi, riết sẽ đau tim…”. Nghe vợ trách yêu, anh Thái tươi cười nói: “Trời hửng sáng mà nghe tiếng cu gáy, trong lòng nôn lên không chịu nổi. Lúc đó dù nhà có khách hay bận chuyện gì tôi cũng bỏ mặc, nhất định vác lưới hoặc xách lụp và cu mồi ra đi…”<O:p></O:p>
<O:p>
</O:p>Hôm đó, anh đã hướng dẫn chúng tôi thực hiện một chuyến đi đầy thú vị. Sau hơn nửa giờ băng đồng lội nước, anh tìm được một khoảng đất trống để trải ra hai miếng lưới, ở giữa có đóng vài cây cọc giữ cho lưới căng thẳng. Một con cu mồi được bắt ra cột giữa hai miếng lưới, chân có buộc một sợi chỉ dài. Một con cu mồi khác được đem đặt trong bụi rậm gần đó để gáy làm tín hiệu. Anh Thái ngồi núp trong lùm cây, mỗi khi phát hiện có đàn cu rừng xuất hiện anh liền giật nhẹ sợi chỉ cho con mồi đớp cánh. Khi đàn cu rừng vừa đáp xuống cạnh con mồi để đấu đá, tranh ăn, anh nhanh tay giật mạnh dây cho hai mảnh lưới úp lại, cả đàn bị tóm gọn. Có những mẻ lưới bắt hàng chục con.<O:p></O:p>

Gần đây, bácTư On đã già không còn đủ sức đi xa, bác tâm sự: “Mấy năm gần đây người thành phố ít nghe được tiếng gáy của cu rừng, ngay cả những mảng xanh thơ mộng, ngôi nhà chung của chim muông cũng bị lùi xa khỏi các khu dân cư, khiến cho môi trường trở nên tẻ nhạt. Ông bà mình nói “Đất lành chim đậu”, nay các đô thị chỗ nào cũng bị ảnh hưởng của hơi, khí độc và tiếng ồn công nghiệp, còn ở nông thôn thì thiên hạ đua nhau săn lùng ráo riết khiến cho chim trời không còn sinh sản kịp để mang tiếng hót ban tặng cho đời”.
Một hôm, vừa uống trà bác Tư vừa xuống giọng: “Nghề nào cũng có cái đạo của nó. Sông núi có thần sông, thần núi. Rừng cây cũng có thần rừng, thần cây chuyên trông nom các loài chim thú và rắn rít, chính vì vậy mà hơn nửa đời gác cu, bác bao giờ cũng lấy đạo nghệ làm gốc, mỗi lần treo lụp lên cây mình phải làm lễ ra mắt thần rừng. Người biết đạo bao giờ cũng coi gác cu là một thú thanh nhàn, một niềm vui dân dã, không nên lấy đó làm kế sinh nhai”.<O:p></O:p> Đúng thế, đối với bác, sau mỗi lần gác được nhiều cu, con nào khó nuôi, tiếng gáy không hay bác đều thả về rừng. Vì lẽ đó mà bác không thích gác lưới, bẫy lưới nhằm bắt cả đàn, hốt cả ổ đem đi bán hoặc làm thịt. Bác nói tuy chim trời cá nước, ai bắt được nấy ăn nhưng đối với chim cu, chúng ta không nên lạm sát vì chúng là sứ giả của hòa bình, là biểu tượng của mùa xuân. Quê hương mình mà thiếu vắng tiếng chim cu chẳng khác nào đồng quê thiếu vắng tiếng gà. Buồn lắm! Bác thương chim cu cũng như thương con, mỗi lần có con nào bệnh chết, nhất là những con mồi “chiến” từng làm bạn với bác nhiều năm, bác buồn nhớ suốt cả tuần.

Nghe bác nói, tôi lại nhớ đến câu nói của một học giả Trung Quốc: “Người ta yêu cây thì yêu cả tiếng chim hót trên cây, yêu đá thì yêu cả tiếng dế gáy bên đá, vì có cây thì có chim hót, có đá thì có dế gáy…”. Xem thế nghề gác cu cũng là một trong các thú tiêu khiển của người xưa mà chúng ta, mặc dù đang sống trong thời đại internet, vẫn còn cảm thấy hấp dẫn và mơ ước có một ngày nào đó được hưởng cái giây phút tuyệt vời của thú vui dân dã này.
<O:p></O:p>


Nguyên Khôi tổng hợp<O:p></O:p>

Nguồn: Aquabird.com.vn






</TD></TR></TBODY></TABLE></TD></TR></TBODY></TABLE></B></I>​
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
<TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width="100%"><TBODY><TR><TD class=box-news-content-text vAlign=top align=left><TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width=370 align=center><TBODY><TR><TD>


KINH NGHIỆM CHỌN CHIM GÁY ĐẺ

Ở ngoài trời chim gáy chỉ sống khoảng 5 – 6 năm, nuôi trong lồng chim gáy có thể sống tới 40 năm. Tìm được con chim gáy là vô giá, quan trọng hàng đầu nuôi chim là phải có kỹ thuật chăm sóc, không đơn giản như nhốt gà. Nếu chăm không tốt, chim sẽ yếu dần rồi mắc bệnh mà chết thì uổng công. Chọn được chim hay mới là cơ bản, người chơi phải có nghệ thuật luyện chim mới đạt được ước mơ.



</TD></TR></TBODY></TABLE></TD></TR><TR><TD class=box-news-content-text width="100%" colSpan=2 align=left><TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width=508 align=center><TBODY><TR><TD>Đặc điểm của chim gáy là khi thấy nóc lồng thủng thì tìm đủ mọi cách chui ra và bay mất, không kể đã lâu năm hay quen người. Ngược lại, đáy lồng thủng chim không bao giờ chui đầu xuống mà bay ra. Vì vậy, người ta mới gán cho loài chim này có tính cách quân tử, không chịu cúi đầu.

Chọn chim:
Phần đầu: Trước tiên là xem cườm, vì cườm là biểu hiện phẩm chất chính của một con chim gáy, nhìn cườm biết được con chim gáy ấy dòng âm nào.
“Cườm vừng là thổ, bỏng nổ là kim”, tức là hạt cườm nhỏ và màu vàng như hạt vừng là giọng thổ quý nhất. Hạt cườm nhỉnh hơn chút ít và màu trắng như bỏng nổ là gọng kim. Đây là hai dòng chính, còn hai dòng trung gian là âm đồng và âm son thì cườm liên hoàn là quý hiếm thứ hai. Chiều rộng của cườm lớn trải từ gáy xuống vai lại gọn gàng, không tràn xuống lưng là quý hiếm thứ ba. Cườm đầy chồng chất lên nhau gọi là cườm rắc (như rắc hạt vừng) là quý hiếm thứ tư. Con nào có sợi chỉ màu đen chạy dưới khoé mắt càng kéo dài càng tốt. Cần chọn con cổ cao, đầu nhỏ xanh, mỏ cong, đít xám. Con nào có mỏ đỏ là chim dữ, chọn làm chim mồi là tốt.

Phần mình: Chọn những con có hình bầu, giống như bắp chuối, giữa phình ra, hai đầu nhỏ lại, rắn chắc, ngực nở, mắt to, lồi, cườm sáng, chân to, đuôi dài, đầy lông. Hai cánh phải phủ mình mới hay, nếu hai cánh chéo còn hay hơn nữa.

Phần đuôi: Những con có đuôi dài và thon, gốc đuôi rộng, chót đuôi thon là chim tốt và khôn.

Chân: Nhìn chân chim phải thấp, có cạnh, có vẩy mốc lên, lông phủ kín đầu gối là chim hay, con nào có móng trắng là chim quý đặt biệt, nhân giống được chim này là hái ra tiền, khách thường tìm đến để mua chim non.

Tiếng chim: Trước hết, sự huyền diệu là nghe tiến gáy của nó, nhưng không phải con nào cũng giống con nào, mà là muôn hình muôn vẻ, người chọn phải dày công tìm kiếm, tuyển chọn. Phân biệt qua nghe âm thanh thì chim gáy có bốn giọng gáy khác nhau, trong đó có hai giọng cơ bản, âm thổ và âm kim.
Âm thổ: Là loại quý nhất, giọng trầm, đầm ấm, trong âm thổ có bốn âm khác nhau. Thổ đồng, âm trầm bầu, âm trầm mà ồm ồm, âm u như có âm bội do hiện tượng cộng hưởng tạo nên; thổ sấm, âm trầm mà rền vang như tiếng sấm; thổ dế, âm trầm mà rỉ rả, nì non như tiếng dế gáy.
Âm kim: Tiếng gáy thanh và cao vang xa, trong âm kim có người gọi là âm còi. Vậy cò ba loại khác nhau: kim pha son âm trong trẻo càng nghe càng vang xa như tiếng chuông rền; kim pha đồng – âm thấp hơn kim pha son, nhưng độ vang và ngân thì kéo dài hơn; kim pha thổ - âm có phần trầm hơn hai loại trên nhưng nghe vang xa.
Ta nghe kỹ số tiếng trong một nhịp gáy: chim gáy nhọn, hay bổ gáy. Gáy gọn chỉ có ba tiếng đơn giản cúc cù cu; gáy bổ từ cúc cù cu… cu, chỉ có thêm một tiếng “cu” ở đằng sau, ta nghe hay hơn. Hàng trăm con chim gáy may ra mới chọn được một con bổ tư.
Giai điệu gáy gồm có: chu, lèo, vấp…
Gáy chu: là gáy một mạch, chỉnh chu như một ca sỹ lão luyện, âm thanh vang lên đều đều yên bình như tiếng gió thổi qua ống tre.
Gáy vấp: trong mạch gáy có chỗ vấp ngắt quãng ngưng lại như một nốt lặng ngưng chậm chạp.
Gáy mở: nhịp gáy chậm chạp, tiếng nhẹ nhàng xa xa như lưu luyến.
Gáy lèo: thêm một tiếng “cu” thả nhẹ và thấp hơn một nhịp.
Gáy lái: đang gáy xuôi nhịp, bỗng gáy đảo ngược lại, gáy thừa tiếng, thêm một tiếng lạ bất kỳ vào giữa một nhịp gáy.
Gáy đủ: mỗi lần gáy, chim gáy đủ các phần trên đã nói.
Gáy đảo: gáy trình tự, từ hồi một đến hồi sáu, rồi lại gáy từ hồi sáu đến hồi một, cứ thế đảo đi đảo lại nhiều lần, thời gian gáy dài vài ba tiếng đồng hồ.

Tiếp theo nghe tiết tấu như nghe âm nhạc, đây là đỉnh cao siêu của một giọng gáy. Cụ Nguyễn Du có câu “Nghề chơi cũng lắm công phu”. Vì vậy ta nghe tiếng chim phải say sưa, thấy thú vị mới tận hưởng được cái hay của nó. Lúc gáy thần tốc như xung trận, lúc gáy khoan thai như chào đón khách; lúc gáy thiết tha da diết như cảnh biệt ly, lúc gù, lúc gáy dồn dập như vồ vập, mừng rỡ bất ngờ gặp lại người bạn thân.
Xin dẫn chứng một câu chuyện vui: Say mê chim gáy đồng quê, nhớ nhà, nhớ quê hương khi xa tổ quốc, một Việt Kiều từ Châu Âu về quê vào đúng trư hè gặt chiêm, nghe xa xa có tiếng chim gáy ở rặng tre đầu làng vọng lại. Ông dừng xe ngồi trên thảm cỏ say sưa lắng nghe chim gáy từng hồi và xúc động đến ràn rụa nước mắt. Kỳ lạ thay, nghe tiếng chim gáy buổi trưa hè sao huyền diệu đến thế, mơ màng quên cả mình đang ngồi ở đâu nữa… cái thú chơi và đam mê là thế đấy.

Chọn chim gáy ghép đẻ:
Màu sắc: Chọn được loại mã ngỗng, mã sáng, bất đắc dĩ mới dùng loại mã sẻ
Vóc dáng: Ngực nở, chân mảnh, thấp; mắt to, lồi; tiếng chim gáy phải to, pha thổ là tốt hơn.
Chim đực: Yêu cầu chim đực phải ơ thời kỳ khoẻ nhất, gáy mở mỏ to tối đa, biết xa cầu nhấp cánh, biết gáy dỗ mái…
Chim mái: Yêu cầu ở thời kỳ sung sức, gáy rất nhiều, gụ như gáy đực, có hiện tượng theo trống.
Chọn đôi gáy đối nhau: dù để ở đâu nghe tiếng gáy của nhau đều gáy đôi, gáy gọi, gáy dỗ, có biểu hiện theo nhau (như đi tìm hiểu). Khi ta để hai lồng gần nhau thì chim đực xa cầu nhấp cánh, chim mái ở lồng bên men đến rỉa mỏ đó là động tác ưng thuận có thể ghép được.
Cần chú ý thêm: Nhất thiết chim mái phải đẻ ra hai lần hai trứng mới ăn chắc là loại gáy biết đẻ. Trước khi đẻ chim mái rất hăng vì tức trứng và gáy gọi chim đực. Ta treo hai lồng gần nhau, một thời gian làm quen thấy quyến luyến nhau ta thả chim mái vào lồng đẻ trước, chuồng đẻ phải thoáng, tĩnh, nhưng phải gần người, tránh gió mùa đông, tránh nắng hướng tây, có mái che nắng mưa, tránh các công trình chăn nuôi khác, kích cỡ lồng 1,5m × 2m × 2m. Dưới nền trải cát phẳng, trong chuồng đặt cây tươi có cành bò ngang, hoặc cây khô cũng được để chim đậu, tiện bay nhảy lên xuống. Chuẩn bị ổ: đan rổ bằng tre, phải thưa thoáng.
Chú ý:Nuôi chim gáy đẻ không phải dễ, ổ phải đặt nơi kín đáo, không để lộ thiên, không được che bớt ánh sáng mặt trời ban ngày và ánh điện ban đêm. Tránh tiếng động làm chim sợ. Khi chim ấp, tránh người đi qua lại. Không được sờ tay lên trứng làm mất dấu ổ hoặc chuyển ổ chỗ khác. Đôi khi trống mái hay xung đột quậy phá để chim ấp không yên tâm, trứng sẽ bị ung, chim bỏ ấp là hỏng.
Chim đẻ từ hai đến ba ngày được hai trứng, ấp trong mười bốn đến mười lăm ngày là nở hết. Chu kỳ chim đẻ từ ba mươi lăm đến bốn mươi ngày một lứa. Quy luật chúng thay nhau ấp, chim đực ấptừ khoảng chín giờ sáng đến ba giờ chiều, chim mái thay từ ba giờ chiều đến chín giờ sáng hôm sau. Cũng có thể sẽ dịch chút ít thời gian, có khi chim đực ấp nhiều hơn, có khi chim mái ấp nhiều hơn.

Chăm sóc gáy non:
Chim non nở từ 4 – 5 ngày thì kiểm tra ổ xem có sâu bọ dưới đáy ổ không, nếu có thì khắc phục ngay. Gáy non được mười ngày thì bắt ra nuôi bộ để quen với người. Cho gáy non ăn gạo xay, lạc, vừng, cám tổng hợp. Nhai mớm cho chim ngày hai đến ba lần và cho uống nước sạch, thiếu nước chim sẽ yếu dần và lử đi, khi chim non biết mổ, ngày cho ăn thêm một lần, cần để gáy con tự mổ thức ăn, thường uyên kiểm tra khi nào ăn mạnh thì không phải bón nữa.

Phòng chữa bệnh:
Phòng bệnh: Vào các giai đoạn chuyển mùa, thời tiết thay đổi, thường phát sinh bệnh tật lây lan, cần cho uống phòng các bệnh thông thường như gia cầm vậy. Phương pháp chủ yếu là cho thuốc vào nước uống hàng ngày của chim, mỗi đợt cho uống phòng từ hai đến ba ngày, liều lượng theo hướng dẫn của bao bì thuốc.
Chữa bệnh: Chim bị đau mắt, nhìn thấy ướt bẩn ở hai vai và mi mắt to ra là hiện tượng đau mắt. Cách chữa: rữa mắt bằng nước muối loãng và tra thuốc mỡ đau mắt của người, mỗi ngày cho ăn hai đến ba quả ớt chỉ thiên là bệnh giảm và khỏi.
Bệnh chim gáy bị đi ỉa: Cho chim ăn nhìn thấy phân lỏng, nhiều nước xanh đỏ có mùi hôi đó là bệnh đường ruột, cần chữa sớm sẽ mau khỏi. Dùng thuốc Hupabolocxin kháng sinh tổng hợp chữa gia cầm. Liều lượng dùng từ thấp đến cao, nếu quá liều hướng dẫn sẽ chết ngay (xem kỹ hướng dẫn ở bao bì vỏ thuốc).
Trên đây là kinh nghiệm nuôi gáy đẻ tại gia đình tôi, cũng là hướng kinh doanh sinh vật cảnh tốt, cần được khuyến khích nhân rộng trong các hội viên. Gia đình tôi đã nuôi sinh sản chim Hoàng Yến và chim gáy thành công, đạt hiệu quả thu nhập cao.
Chúc các hội viên sinh vật cảnh thực hành thắng lợi.


TheoTrần Thế Bảy- PCT Hội SVC Bắc Giang

Nguồn: Việt Nam Hương Sắc



</TD></TR></TBODY></TABLE></TD></TR></TBODY></TABLE>​
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
<TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width="100%"><TBODY><TR><TD class=box-news-content-text vAlign=top align=left><TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width=370 align=center><TBODY><TR><TD>BẢN GIAO HƯỞNG ĐỒNG QUÊ

Chẳng biết tự bao giờ, người Hà Nội có cái thú chơi chim cu gáy. Và biết bao thế hệ những người dân quê lên Hà Nội sinh sống, làm ăn “cắp” theo mình cái thú chơi dân dã đồng quê ấy. Nhiều người đến với thú chơi cu gáy một cách tự nguyện. Tự nguyện đến mức mỗi khi được dịp kể về một trong tứ đại danh ca của làng chim đều khiến người đối diện phải mắt tròn mắt dẹt hỏi: “Đam mê đến thế sao?” - “Không! Đó là tình yêu” - “Yêu để đỡ nhớ cánh đồng, mảnh ruộng nơi chôn nhau cắt rốn, yêu để giữ cho tâm hồn luôn nhớ về nguồn cội”... <?XML:NAMESPACE PREFIX = O /><O:p></O:p>



</TD></TR></TBODY></TABLE></TD></TR><TR><TD class=box-news-content-text width="100%" colSpan=2 align=left><TABLE border=0 cellSpacing=0 cellPadding=0 width=508 align=center><TBODY><TR><TD>Tôi không biết bắt đầu câu chuyện về thú chơi chim cu gáy từ đâu. Quả thực là như vậy. Cho đến hôm nay tôi mới chỉ biết loáng thoáng về cu gáy. Vài lần nghe kể và một lần tận mắt nhìn thấy. Bởi thế, tôi khẳng định là không biết nhiều lắm về cu gáy. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Nhưng tôi sẽ bắt đầu câu chuyện về cu gáy bằng cái lần đầu tiên tiếp xúc ấy... Chuyện là tôi có một người bạn đồng nghiệp cho hay, các cụ vẫn bảo trên đời có 4 cái ngu: Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm trầu - Và “cái ngu” xếp hàng thứ 3 đó đã trở thành thú chơi của không ít người Hà Nội. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Lý do là đất Kinh Kỳ kẻ chợ xưa vốn dễ kiếm ăn nên đã thu hút khá nhiều người dân từ tỉnh bạn về đây lập nghiệp. Để làm dịu đi nỗi nhớ cánh đồng, mảnh ruộng, nơi đong đầy những ký ức tuổi thơ... nên nhiều người trong số họ đã tìm đến thú chơi chim cu gáy. Cũng từ đấy, thú chơi này lan rộng.
<O:p>
<TABLE border=0 cellSpacing=2 cellPadding=2 width=300 align=center><TBODY><TR><TD></TD></TR></TBODY></TABLE></O:p>
<O:p></O:p>
Những ngày giáp Tết, trong cái nắng hanh hao sưởi ấm những ngày giá đông, đưa tôi lạc vào một hẻm ngõ vắng teo của làng Vạn Phúc. Dừng xe, nhìn từ dưới lên trên ngôi nhà nhỏ như bao ngôi nhà mái bằng xi măng khác ở Hà Nội, trước nhà có cánh cổng sắt kiên cố. Thoạt nhìn chẳng thấy dáng vẻ của một thánh địa nuôi chim như người bạn tôi giới thiệu. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Khi cánh cửa được mở, là kèm theo tiếng huýt gió “cục cù cù, cục cù cù...”. Phóng tầm mắt đâu đó cũng lúc lắc những chuồng cu gáy treo ngoài hiên, trên tường, dưới đất. Trong cái không gian u hoài ấy, dễ làm thẩn thơ bất kỳ một vị khách đến chơi lần đầu nào, người đàn ông có cặp ria và đôi lông mày dữ dằn phá vỡ bầu không khí đó bằng cách chúm miệng “cục cù cù...” gọi chim cất tiếng gáy.<O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Ông tên Nguyễn Thành Trung, đến nay ông đã có thâm niên hơn 30 năm chơi chim cu. Trước đó, đời bố, đời ông của ông Trung cũng đã chơi chim rồi, thú chơi ngày xưa của người nhà quê ý mà! - Ông Trung tâm sự - Tôi biết chơi cu từ năm 19 tuổi. Để có một tình yêu với loài chim cu này chắc hẳn người đó phải có một ấn tượng tuổi thơ gắn liền với nó. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Thuở bé, tôi sống tại một miền trung du, bố thường dẫn tôi đi kiếm củi khô. Những buổi trưa hè, âm thanh của một loài chim mà sau này tôi biết là chim cu sao hay vô cùng. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn đi tìm câu trả lời cho câu hỏi tại sao tiếng gáy chim cu lại hay đến thế. Tiếng gáy của nó đeo đẳng suốt cuộc đời tôi... <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Những năm giữa thập niên 70 thế kỷ trước, tôi lên đường nhập ngũ, giữa cái thời bom đạn chiến tranh đó, tôi đã gặp một người bạn mà bố anh ta đi bẫy chim từ bé, ông cụ thấy tôi thích chim, thế là dạy tôi chơi, lôi tôi đi bẫy chim cùng, phân tích thế nào là con chim hay...<O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Tháng 1, giờ là khởi đầu cho một mùa chim gáy đóng đàn ăn với nhau cả vài chục con, ra Giêng chim mới gáy tìm bạn, đẻ trứng nuôi con. Ngày đó, tôi một lưới, các “nghệ nhân” già một lưới, hôm thì được, hôm thì không. Mà bẫy chim là phải bẫy ngoài thiên nhiên, chim bẫy được mới quý hiếm. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Có những thời điểm đi theo để rình một con chim hay mất tận 5, 7 tháng trời. Mà phải hay mới bẫy, chim hay thường là chim khôn, lúc thì bẫy trượt, lúc thì bẫy phải con không đúng, lại thả để quyết tìm cho đúng. Bẫy đúng về nuôi chim gáy cho thỏa thôi, chứ không bán chác hay làm thịt gì đâu! Vậy mà mất ăn mất ngủ, “cay” mũi vì nó đấy...<O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Cắt ngang câu chuyện của ông Trung, tôi lan man nhớ đến tứ đại danh ca trong làng chim: Sơn Ca - Họa Mi - Chích Chòe và Thổ Đồng (Cu Gáy). Và cu gáy đã góp một giai điệu trong một thú chơi chim hót êm đềm, nên thơ, tao nhã và lôi cuốn không ít người. Sau một ngày lao động, trở về nghe tiếng chim hót sao mà nghe trong tâm hồn lâng lâng, xao xuyến, nhẹ nhàng làm sao! <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Tiếp cái sự lan man, ánh Bình - tên người bạn tôi - tôi biết hắn cũng là một cao thủ chơi cu gáy - người “mai mối” cho tôi thực hiện bài viết này như được chạm trúng mạch - Cái loài này nó lạ, bởi sống gần gũi với ruộng đồng nên để có được một con cu gáy hay quả không dễ. Đầu tiên là phân biệt con đực, con mái; các loài chim thì màu lông hình dáng cũng khác nhau và chỉ có con đực mới hót nên dễ phân biệt. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Với loài chim cu gáy thì hình dáng bên ngoài con đực, con mái cũng từa tựa như nhau, và đều “gáy” như nhau. Để phân biệt, những nghệ nhân chơi chim gáy thường truyền nhau một số kinh nghiệm như: Đầu nhỏ, tròn, lông đầu xanh. Mỏ to, gồ, khi đứng trên cầu đuôi hay cụp xuống. Xương bụng phía dưới gần hậu môn chụm, khi gáy có khả năng đảo giọng thì chắc chắn đó là chim đực. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Tuy nhiên, kiếm được một con chim đực không có nghĩa là đã sở hữu được một giọng gáy hay. Chim gáy hay cũng có những tiêu chuẩn riêng biệt - dáng phải đẹp, thân dài, khéo, gọn, đầu phải nhỏ, mỏ thẳng đúng theo câu lưu truyền trong giới “đầu nhỏ mỏ ngay, có chết nó cũng hay”; vòng lông cườm quanh cổ phải cao, thẳng, dày; lông cánh dặm phải khô, mịn; chân gọn, đóng vảy... <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Mà màu sắc của mỗi chú cu gáy lại tùy thuộc theo thổ nhưỡng ở vùng nó sinh sống - Một công chức chính hiệu, chẳng ngờ lại nói về những chú chim cu gáy say sưa và trìu mến như miêu tả những... cô gái đẹp - Ông Trung cắt ngang lời tôi - “Tuyển” được con chim gáy hay khó chẳng kém gì tuyển... hoa hậu. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Đấy là Bình mới đề cập đến hình dáng con chim, giọng gáy của nó mới là một “đề tài” tranh luận không bao giờ có hồi kết. Ông Trung bảo: Những người sành chơi, nhắm mắt lại, chỉ cần nghe tiếng gáy là biết được con chim gáy nào hay, con nào dở. Chim cu gáy có nhiều giọng như giọng thổ, giọng đồng, giọng cấn. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Trong giọng thổ lại chia ra nhiều kiểu như thổ pha, thổ đồng (giống tiếng chuông đồng), thổ rền (giống tiếng sấm rền), thổ đất, thổ lùm, thổ rỗng. Giọng thổ được coi là giọng hiếm, được ưa chuộng nhất của chim cu, bởi cái giọng ấy ác liệt lắm, cất lên là có kẻ tìm đến kịch chiến. Chim giọng đồng cũng hay, kêu thánh thót, ồn ào như gõ thùng rất sốt ruột, khiêu khích chim rừng rất nhanh nhưng có nhược điểm là hay đá lồng. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Khi chọn được con có âm sắc vừa ý, bắt đầu để ý đến tiết tấu của tiếng gáy. Có con gáy đảo liên hồi, lúc bổ hai, bổ ba, tư, năm từ cao xuống thấp... Chim rừng thường phải nuôi trong lồng rộng mới hót thì nuôi cu gáy lại hoàn toàn ngược lại. Chim gáy không ưa lồng rộng, trông không hợp mà chim thường hay giật mình nhảy toác đầu, lâu thuần. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Muốn chú chim cu gáy mau thuần người chơi thường nhốt chim vào lồng càng chật càng tốt, thậm chí độ rộng của lồng chỉ đủ để chim xoay chuyển là được. Có lẽ vì vậy mà chim gáy thường được nuôi bằng lồng hình quả đào, thân lồng nửa dưới to, trên nhỏ, thoạt trông có vẻ đơn sơ, nhưng càng nhìn càng đẹp. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Những nghệ nhân già chơi chim thường khuyên, muốn có được con cu gáy hay chỉ chọn con đã trưởng thành, không ai chơi chim cu gáy non, tuy gáy non lớn lên siêng gáy nhưng giọng đơn điệu, không có tính “rừng”...<O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Tôi hỏi ông Trung, Bình và một vài nghệ nhân nuôi chim khác như để củng cố niềm tin cho cái sự “biết” loáng thoáng của mình - Viết về loài chim này đúng dịp Tết cổ truyền có hợp thời điểm không? - Chim cu gáy là biểu hiện cho một cuộc sống bình yên, năm mới ai mà chẳng cầu, chẳng chúc nhau điều đó, hợp quá đi thôi! <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Dẫu biết, để chọn lựa được một con chim cu gáy hay không dễ, đôi khi trong nghìn con mới có một! Chắc gì trong một đời người có thể chọn được cho mình 1 hoặc 2 con mà nuôi? Trong vô vàn những loài chim đang khoe sắc, khoe thanh ngoài thiên nhiên, hẳn không nhiều loài có thể thay thế được cu gáy - loài chim mà sự hiện hữu của nó đã mang trong mình sắc hồn của quê hương. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Tôi hỏi ông Trung, tiếng gáy của chim cu đượm vẻ man mác buồn? Thì cố nhà thơ Bùi Việt Phong đã từng viết “Chim cu buồn, chim cu gáy xa xa...”; không mấy ai hình dung ra chim cu cất tiếng gáy ở chỗ nào, nghe rất xa xăm nhưng thực ngay cạnh mình, man mác buồn nhưng êm ả, bình yên. Hẳn là vậy nên những nhà văn nổi tiếng như Tô Hoài, Kim Lân... suốt đời chỉ chơi một loài cu gáy. âu cũng là một tình cảm đặc biệt với con chim nặng nghĩa đồng quê này. <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Tết Nguyên đán đang đến, đấy là thời điểm cu gáy bay về chuẩn bị ăn lúa mùa sắp chín đông. Câu ca dao truyền miệng “Cu kêu ba tiếng cu kêu/ Trông cho tới Tết dựng nêu, ăn chè” thể hiện chim cu hiền hòa, khởi đầu cho một vụ mùa sinh sôi, phát triển... <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Một phần bản sắc miền quê Việt <?XML:NAMESPACE PREFIX = ST1 /><ST1:pLACE w:st="on"><ST1:COUNTRY-REGION w:st="on">Nam</ST1:COUNTRY-REGION></ST1:pLACE> giờ cũng có mặt nơi phố thị, thật may vì đâu đó vẫn còn một dòng chảy dân gian bất tận âm thầm được nuôi dưỡng để những thú chơi cũ không bị mai một. Xin mượn vài câu thơ của nhà thơ Chế Lan Viên làm lời kết cho bài viết này thay cho việc nghe tiếng cu gáy bổ nhịp “cúc cu” ba bốn “Mùa xuân thật bất ngờ... <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Hồn đất nước bâng khuâng theo tiếng chim dân dã/ Như chửa nghe bao giờ. Mà như đã/ Nghe rồi. Tự đâu thời xa xửa xa xưa... Tiếng chim như tình ái, như thơ... Để yên lòng người thì con chim hát/ Cho kẻ ra đi, cho kẻ đợi chờ... <O:p></O:p>
<O:p></O:p>
Chim cu gáy sự vật tuần hoàn theo quy luật/ Chim cu gáy thì xanh rờn cỏ mọc/ Đỏ trái chín cành cao cành thấp/ Thì anh lại yêu em như buổi ban đầu”... để thấy một tiếng nhạc, một bản giao hưởng đồng quê, một phần của thiên nhiên giúp con người tạm quên đi những âu lo, muộn phiền của cuộc sống thường nhật, của một năm cũ sắp qua.<O:p></O:p>
Theo Quân.Trần (ANTD)


</TD></TR></TBODY></TABLE></TD></TR></TBODY></TABLE>
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
Thơ:
Vòng cườm trên cổ chim cu
Chế Lan Viên




...
Con cu cườm vẫn đeo vòng cườm muôn thuở


...


Triệu tấn bom không thể nào làm xổ


Một hạt cườm trên cổ chim tơ

Mùa xuân thật bất ngờ

Tiếng chim sau pháo cụm pháo bầy cấp tập

Rừng cháy đen vẫn cành ra lộc

Chỗ cành xanh là chỗ chim gù.

Hồn đất nước bâng khuâng theo tiếng chim dân dã

Như chửa nghe bao giờ. Mà như đã

Nghe rồi. Tự đâu thời xa xửa xa xưa

Tự sông Thương đôi dòng, Vọng phu hóa đá

Tiếng chim như tự buổi bình Ngô, tự thuở Hai Bà

Tiếng chim như tình ái, như thơ

ở xứ nghìn năm chiến tranh, vạn ngày trận mạc

Để yên lòng người thì con chim hát

Cho kẻ ra đi, cho kẻ đợi chờ

Bom đạn ngất trời thì đã sao đâu?

Trăm hạt cườm trên cổ chim không thiếu hạt cườm nào.

Chim cu gáy sự vật tuần hoàn theo quy luật,

Chim cu gáy thì xanh rờn cỏ mọc

Đỏ trái chín cành cao cành thấp

Thì anh lại yêu em như buổi ban đầu.

Ngày thắng trận trở về vẫn chim cu ấy gáy

Vòng cườm qua nghìn cơn lửa cháy

Tiếng gáy tưởng chừng như đã, như chưa

Như của năm nào, như của bây giờ.


1-1974

 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
TRích bách khoa toàn thư mở Wikipedia Việt Nam.

Họ Cu cu

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia


Bước tới: menu, tìm kiếm
<!-- start content --><TABLE style="TEXT-ALIGN: center; PADDING-BOTTOM: 2px; LINE-HEIGHT: 1.2em; PADDING-LEFT: 2px; WIDTH: 200px; PADDING-RIGHT: 2px; FONT-SIZE: 90%; PADDING-TOP: 2px" class="infobox biota" cellSpacing=4><TBODY><TR style="TEXT-ALIGN: center"><TD style="PADDING-BOTTOM: 5px; PADDING-LEFT: 5px; PADDING-RIGHT: 5px; BACKGROUND: #d3d3a4; PADDING-TOP: 5px">Họ Cu cu</TD></TR><TR style="TEXT-ALIGN: center"><TD>
<SMALL>Cu cu mỏ vàng (Coccyzus americanus)</SMALL>​
</TD></TR><TR style="TEXT-ALIGN: center"><TH style="BACKGROUND: #d3d3a4">Phân loại khoa học</TH></TR><TR style="TEXT-ALIGN: center"><TD><TABLE style="TEXT-ALIGN: left; MARGIN: 0px auto; BACKGROUND: none transparent scroll repeat 0% 0%" cellPadding=2><TBODY><TR vAlign=top><TD>Giới <SMALL>(regnum)</SMALL>:</TD><TD>Animalia
</TD></TR><TR vAlign=top><TD>Ngành <SMALL>(phylum)</SMALL>:</TD><TD>Chordata
</TD></TR><TR vAlign=top><TD>Lớp <SMALL>(class)</SMALL>:</TD><TD>Aves
</TD></TR><TR vAlign=top><TD>Bộ <SMALL>(ordo)</SMALL>:</TD><TD>Cuculiformes
</TD></TR><TR vAlign=top><TD>Họ <SMALL>(familia)</SMALL>:</TD><TD>Cuculidae
<SMALL>Vigors, 1825</SMALL></TD></TR></TBODY></TABLE></TD></TR><TR style="BACKGROUND: #d3d3a4"><TH>Các chi</TH></TR><TR><TD style="TEXT-ALIGN: left; PADDING-BOTTOM: 0px; PADDING-LEFT: 0.5em; PADDING-RIGHT: 0.5em; PADDING-TOP: 0px">Xem văn bản.
</TD></TR></TBODY></TABLE>Họ Cu cu (danh pháp khoa học: Cuculidae) là một họ chim cận sẻ thuộc về bộ Cu cu (Cuculiformes). Bộ Cu cu này, ngoài họ Cu cu còn chứa các họ khác như họ Turaco (Musophagidae), mà đôi khi được coi là bộ riêng rẽ, gọi là Musophagiformes). Một số nhà động vật học và sinh thái học còn gộp cả gà móng (Opisthocomus hoazin), một loài chim kỳ bí ở Nam Mỹ vào trong bộ Cuculiformes, nhưng việc phân loại như vậy còn gây nhiều tranh cãi.
Họ Cu cu, bên cạnh những loài có tên gọi là cu cu hay chèo chẹo, bắt cô trói cột, còn chứa các loài có tên gọi là gà lôi đuôi dài (chi Geococcyx), tu hú (chi Eudynamys), phướn (chi Phaenicophaeus), coua (chi Coua), bìm bịp (chi Centropus) và ani (chi Crotophaga). Các loài bìm bịp và ani đôi khi được tách ra thành các họ riêng biệt, với danh pháp tương ứng là CentropodidaeCrotophagidae.
Trong quá khứ, cụm từ đỗ quyên, vay mượn từ tiếng Trung 杜鹃, được dùng để chỉ các loài chim dạng cu cu, nhưng sau này nghĩa của nó bị thay đổi và hiện nay được dùng như là từ đồng nghĩa để chỉ các loài cuốc (Amaurornis spp., Porzana spp.) trong họ Gà nước (Rallidae). Tình trạng tương tự diễn ra đối với cụm từ đỗ vũ (杜宇).
 

ptd

Thành viên tích cực
Tham gia
12/7/08
Bài viết
123
Điểm tương tác
3
SVC$
0
bác trung_apolo rất chịu khó sưu tầm, tuy nhiên loài cu gáy không thuộc họ chim cuculidae mà bác trích dẫn từ wikipedia trên, cu gáy thuộc họ bồ câu
xin mời bác tham khảo thông tin về chim cu gáy như sau:
sieuthiNHANH2009111832147nmrkndmxzd2772054.jpeg
[/IMG]
thông tin được trích dẫn từ trang vncreatures.net
có gì không đúng mong bác bỏ quá cho
chúc vui
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
Gửi PTD.

Cảm ơn bạn đã cho biết tên họ loài chim cu rất chính xác. Mình không phải là dân chơi chim "pro" như các ACE khác trong diễn đàn. Đa số bài mình viết và sưu tầm đều mong muốn đóng góp cho diễn đàn và mong trang svc của chúng ta thêm sôm tụ mà thôi.

Cụ thể trong bài về chim cu gáy này, mình cũng sưu tập một ít bài của một số tác giả khác từ các trang web Việt Nam khác. Hy vọng là hâm nóng lại chủ đề chính về chim cu gáy trong diễn đàn gần như bị đóng băng lâu nay mà thôi.

Và đây cũng là diễn đàn về chim cu gáy, mà là diễn đàn thì ACE chúng ta cần trao đổi, học tập kinh nghiệm. Bạn đóng góp thêm vào nữa nhé.

Một lần nữa cảm ơn PTD . Hy vọng với trình độ và kinh nghiệm của mình, mong bạn chia xẻ tiếp nhé.

Thân
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
Tìm theo pháp danh khoa học về loài chim cu gáy này, tìm được các họ Bồ câu sau đây, nguồn lấy từ bách khoa toàn thư mở wikipedia. Xin trích dẫn để ACE diễn đàn tham khảo thêm về loại chim cu gáy nói riêng và chim bồ câu nói chung.

Họ Bồ câu



<TABLE style="TEXT-ALIGN: center; PADDING-BOTTOM: 2px; LINE-HEIGHT: 1.2em; PADDING-LEFT: 2px; WIDTH: 200px; PADDING-RIGHT: 2px; FONT-SIZE: 90%; PADDING-TOP: 2px" class="infobox biota" cellSpacing=4><TBODY><TR style="TEXT-ALIGN: center"><TD style="PADDING-BOTTOM: 5px; PADDING-LEFT: 5px; PADDING-RIGHT: 5px; BACKGROUND: #d3d3a4; PADDING-TOP: 5px">Họ Bồ câu</TD></TR><TR style="TEXT-ALIGN: center"><TD>
<SMALL>Gầm ghì đá (Columba livia)</SMALL>​


</TD></TR><TR style="TEXT-ALIGN: center"><TH style="BACKGROUND: #d3d3a4">Phân loại khoa học</TH></TR><TR style="TEXT-ALIGN: center"><TD><TABLE style="TEXT-ALIGN: left; MARGIN: 0px auto; BACKGROUND: none transparent scroll repeat 0% 0%" cellPadding=2><TBODY><TR vAlign=top><TD>Giới <SMALL>(regnum)</SMALL>:</TD><TD>Animalia


</TD></TR><TR vAlign=top><TD>Ngành <SMALL>(phylum)</SMALL>:</TD><TD>Chordata


</TD></TR><TR vAlign=top><TD>Lớp <SMALL>(class)</SMALL>:</TD><TD>Aves


</TD></TR><TR vAlign=top><TD>Bộ <SMALL>(ordo)</SMALL>:</TD><TD>Columbiformes


</TD></TR><TR vAlign=top><TD>Họ <SMALL>(familia)</SMALL>:</TD><TD>Columbidae


</TD></TR></TBODY></TABLE></TD></TR><TR style="BACKGROUND: #d3d3a4"><TH>Các phân họ</TH></TR><TR><TD style="TEXT-ALIGN: left; PADDING-BOTTOM: 0px; PADDING-LEFT: 0.5em; PADDING-RIGHT: 0.5em; PADDING-TOP: 0px">


</TD></TR></TBODY></TABLE>



Họ Bồ câu (danh pháp khoa học: Columbidae) là một họ thuộc bộ Bồ câu (Columbiformes), bao gồm khoảng 300 loài chim cận chim sẻ. Tên gọi phổ biến của các loài trong họ này là bồ câu, cu, cưu, gầm ghì.
Các loài trong họ này phổ biến rộng khắp thế giới, ngoại từ sa mạc Saharachâu Nam Cực, nhưng có sự đa dạng lớn nhất tại các khu vực sinh thái Indonesia,Australasia.
<TABLE id=toc class=toc sizset="0" sizcache="0"><TBODY sizset="0" sizcache="0"><TR sizset="0" sizcache="0"><TD sizset="0" sizcache="0">


</TD></TR></TBODY></TABLE><SCRIPT type=text/javascript>//<![CDATA[if (window.showTocToggle) { var tocShowText = "xem"; var tocHideText = "ẩn"; showTocToggle(); } //]]></SCRIPT>Đặc điểm sinh học

Thân nhiệt chim bồ câu ổn định trong điều kiện nhiệt độ môi trường thay đổi; chim bồ câu là động vật thân nhiệt.


Thân chim hình thoi làm giảm sức cản không khí khi bay. Da khô phủ lông vũ. Lông vũ bao phủ toàn thân là lông ống, có phiến lông rộng tạo thành cánh, đuôi chim (vai trò bánh lái). Lông vũ mọc áp sát vào thân là lông tơ. Lông tơ chỉ có chùm sợi lông mãnh tạo thành lớp xốp giữ nhiệt và làm thân chim nhẹ.
  • Cánh chim khi xòe ra tạo thành một diện tích rộng quạt gió, khi cụp lại thì gọn áp vào thân.
  • Chi sau có bàn chân dài ba ngón trước, một ngón sau, đều có vuốt, giúp chim bám chặt vào cành cây khi chim đậu hoặc duỗi thẳng, xòe rộng ngón khi chim hạ cánh.
  • Mỏ sừng bao bọc hàm không có răng, làm đầu chim nhẹ. Cổ dài, đầu chim linh hoạt, phát huy được tác dụng của giác quan (mắt, tai), thuận lợi khi bắt mồi, rỉa lông. Tuyến phao câu tiết chất nhờn khi chim rỉa lông làm lông mịn, không thấm nước.
Di chuyển


  • Chim bồ câu cũng như nhiều loài chim khác chỉ có kiểu bay vỗ cánh như chim sẻ, chim ri, chim khuyên, gà...
a) Khi chim cất cánh chân chim khuỵ xuống, cánh chim giang rộng đưa lên cao, tiếp theo cánh chim đập mạnh xuống, cổ chim vươn ra, chân chim duỗi thẳng đập mạnh vào giá thể làm chim bật cao lên.
b) Khi chim hạ cánh, cánh chim dang rộng để cản không khí, chân chim duỗi thẳng chuẩn bị cho sự hạ cánh được dễ dàng.

Các tư thế bay vỗ cánh của chim bồ câu


  • Khi chim bay thân nằm xiên, đuôi xòe ngang, cổ vươn thẳng về phía trước, chân duỗi thẳng áp sát vào thân, cánh mở rộng đập liên tục từ trên xuống dưới, từ trước về sau. Sau đó chim nâng cánh bằng cách gập cánh lại, rồi nâng lên làm giảm sức cản của không khí. Khi chim đập cánh, phía ngoài cánh hạ thấp hơn phía trong thì cánh không những được không khí nâng lên mà chim còn được đẩy về phía trước.
HỆ THỐNG PHÂN LOÀI VÀ TIẾN HOÁ
Danh sách dưới đây liệt kê các chi, phân loại theo nhóm và tên khoa học.

Họ Columbidae

Cu luồng (Chalcophaps indica), loài bản địa khu vực nhiệt đới miền nam châu ÁAustralia



Cu đất hung (Columbina talpacoti)



Quan cưu Victoria (Goura victoria) tại Vườn thú Bristol



Bồ câu đuôi quạt



  • Phân họ Columbinae – bồ câu điển hình
    • Chi Columba, gồm cả Aplopelia – bồ câu Cựu thế giới (33-34 loài còn sinh tồn, 2-3 loài mới tuyệt chủng gần đây)
    • Chi Streptopelia, gồm cả Stigmatopelia và Nesoenas – chim cu, cu sen, cu ngói, cu cườm v.v (14-18 loài còn sinh tồn)
    • Chi Patagioenas – bồ câu Mỹ; trước đây gộp trong Columba (17 loài)
    • Chi Macropygia (10 loài)
    • Chi Reinwardtoena (3 loài)
    • Chi Turacoena (2 loài)
  • Phân họ không tên – cu cánh hoàng đồng và họ hàng
    • Chi Turtur – bồ câu rừng châu Phi (5 loài; đặt vào đây không chắc chắn)
    • Chi Oena – bồ câu Namaqua (đặt vào đây không chắc chắn)
    • Chi Chalcophaps (2 loài cu luồng)
    • Chi Henicophaps (2 loài)
    • Chi Phaps (3 loài)
    • Chi Ocyphaps – bồ câu mào
    • Chi Geophaps (3 loài)
    • Chi Petrophassa – bồ câu đá (2 loài)
    • Chi Geopelia (3–5 loài)
  • Phân họ không tên – cu đất Ấn Độ-Thái Bình Dương
    • Chi Gallicolumba (16-17 loài còn sinh tồn, 3-4 loài mới tuyệt chủng)
    • Chi Trugon – cu đất mỏ dày
  • Phân họ Otidiphabinae – bồ câu gà lôi
  • Phân họ Didunculinae – bồ câu mỏ răng
  • Phân họ Gourinae – quan cưu
  • Vị trí chưa được giải quyết
    • Chi Caloenas – bồ câu Nicobar
    • Chi Treron – chim cu xanh (23 loài)
    • Chi Phapitreron – bồ câu nâu (3 loài)
    • Chi Leucosarcia – bồ câu Wonga
    • Chi Microgoura – bồ cau mào Choiseul (tuyệt chủng; đầu thế kỷ 20)
    • Chi Dysmoropelia – bồ câu St Helena (tuyệt chủng)
    • Chi chưa xác định
      • bồ câu cổ đảo Henderson, Columbidae chi không rõ loài mơ hồ (gen. et sp. indet., Hậu kỷ đệ Tứ)
Biểu tượng


Biểu tượng cho hòa bình


Chim bồ câu là chim thường được lấy làm biểu tượng cho Hoà bình và Hạnh phúc
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
Trích dẫn lại ý :

" ...Phân họ Columbinae – bồ câu điển hình
  • Chi Columba, gồm cả Aplopelia – bồ câu Cựu thế giới (33-34 loài còn sinh tồn, 2-3 loài mới tuyệt chủng gần đây)
  • Chi Streptopelia, gồm cả Stigmatopelia và Nesoenas – chim cu, cu sen, cu ngói, cu cườm v.v (14-18 loài còn sinh tồn)
  • Chi Patagioenas – bồ câu Mỹ; trước đây gộp trong Columba (17 loài)
  • Chi Macropygia (10 loài)
  • Chi Reinwardtoena (3 loài)
  • Chi Turacoena (2 loài) "
Theo cách phân loại như trên thì các loại chim được gọi 1 tên chung là "chim cu gáy" thuộc chi Streptopelia, trong đó bao gồm hai loài là Stigmatopelia và Nesoenas.

Cách phân loài các loại chim cu gáy như sau:

thể phân chia như Stigmatopelia
Streptopelia chính dòng dõi
Có thể phân chia như Nesoenas
Trích từ bách khoa toàn thư mở wikipedia. Mong các ACE có thêm tư liệu tra cứu.

Thân.
 

ếch cốm

Minh Hải
Tham gia
25/11/08
Bài viết
656
Điểm tương tác
10
SVC$
0
dạo này rỗi rãi,mong anh có nhiều bài sưu tầm và bài viết hay hơn nữa:a04:
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
Đây là một bài mới sưu tầm từ trang: http://khoancatbetong.com/forum/chim-cu-gay-t4535.html, (nhưng không có tên tác giả để cảm ơn và xin phép). Tiện đây xin tác giả của bài viết này hoan hỉ cho phép, xin được trích nguyên văn để phục vụ cho ace của fan cu gáy, thành viên của svcvietnam.



Tên khoa học: Streptopelia senegalensis, Streptopélia Chinensis
Tên tiếng Anh: Laughing Dove, Spotted Dove

tsotselet.jpg

Chim cu ngói nâu


img1252a2ton5.jpg


Chim cu cườm (Spotted Dove)​


Chim Cu Gáy, còn gọi là chim Cu là loại chim thường gặp nhất ở vùng thôn quê yên tĩnh. Từ Bắc chí Nam, ở đâu có đồng ruộng là ở đó có Cu gáy sinh sống. Chúng cần dựa vào người mà sống, vì thức ăn của Cu Gáy chủ yếu là lúa, đậu, mè, là những nông sản do nông dân làm ra.

Cu Gáy có hai loại :
- Cu Cườm, còn gọi là Cu Đất, có cườm ở cổ.
- Cu Ngói, thân hình nhỏ hơn Cu Cườm, toàn thân lông màu hung đỏ, cổ không cườm mà thay vào đó là một vạch đen quanh cổ.

Đúng ra phải kể thêm một loại Cu nữa là Cu Xanh, còn gọi là Cu rừng, vì chúng chỉ sống ở rừng. Cu Xanh thì toàn thân lông màu xanh lá cây, thân hình cũng lớn bằng Cu Gáy.

Thường thì những người thích nuôi Cu Gáy là những người già, những lão nông. Họ treo một vài lồng chim nhỏ ở trước hiên nhà để thỉnh thoảng nghe được vài câu “Cúc cu cu…” và lấy làm đắc ý.

Người chưa hề nuôi chim Cu, chưa hiểu rõ đặc tính của chim Cu ra sao, thì thường hay thắc mắc không hiểu loại chim này có gì đáng hấp dẫn đến độ có người mê nuôi chúng đến như thế.
Người ta thường kể cho nhau nghe những chuyện khó tin nhưng lại là chuyện có thật : nhưng có những người thương con Cu gáy đến độ nhà cháy không lo “chạy” đồ đạc đắt giá trong nhà mà chỉ vội vàng xách chiếc lồng Cu vì sợ chết con chim quí hóa. Có người chạy giặc mặc cho vợ con tay xách nách mang đồ đạc, còn mình thì chỉ khư khư giữ chiếc lồng chim Cu.

Như vậy thì loại chim tưởng là tầm thường này chắc hẳn cũng có những ưu điểm bất thường mà người đời chưa hiểu rõ nên cho là tầm thường chăng?

Hình dáng : Chim Cu Gáy hình dáng như một chú bồ câu sẻ, cổ có cườm bao hết vòng giáp cổ thì gọi là cườm liên hoàn. Cườm liên hoàn thì vô cùng quí hiếm, vài trăm con mới có được một con. Lông chim có màu xám hồng ở phần đầu, ức và bụng. Phần gián cánh lông màu đen, và trên cánh có những vệt đen nhỏ tạo thành những đốm vảy qui trên cánh.

Nhưng với một chim Cu thuộc vào loại tốt nhất mà người sành điệu lựa nuôi thì phải có những điểm đặc biệt sau:

- Nhất Huỳnh kiên: Tức là chim có cườm màu vàng. Cườm này phải xuống tận vai nhưng không đóng ở trên lưng. Dĩ nhiên loại chim này hiếm khi được gặp.

- Nhì Liên giáp: Tức là hình dáng của chim giống như một cái bắp chuối, hai đầu nhỏ, giữa phình ra, trông rắn chắc, gọn chặt.

- Tam Quá khóe: Có cái chỉ màu đen chạy dưới khóe mắt, dài quá khóe mắt một chút mới tốt.

- Tứ Chân khô: Có nghĩa là chân chim phải vuông cạnh và khô. Vảy đóng hai hàng trơn, đóng chặt, nổi mốc lên.

- Ngũ Liên hoàn: Cườm phải đóng giáp vòng hết cổ mới thật tốt. Thường thì chim chỉ có cườm đóng ở phần trên cổ mà thôi, phần ức không có cườm.

- Lục Cườm rựng: Tức là có cườm lót. Chim mà có cườm rựng là chim có gù hậu, tức là gáy dai dẳng.

Tất cả những con chim Cu nào có một trong những đặc điểm trên đây đều thuộc loại chim quí hiếm, dùng làm Cu mồi rất tốt.

Ngoài ra, cũng phải lưu ý tới những chi tiết quan trọng sau đây:

- Chim Cu mà đuôi vót, tức là ở bắp đuôi thì lót, chót đuôi thì nhỏ lại mới là con chim tốt và khôn.

- Chim có gián cánh, tức là có lông trắng ở trên một cánh hay ở cả hai cánh. Đó là chim tốt nên chọn nuôi.

-Chim có móng trắng gọi là Bạch Đề : chỉ cần có một móng trắng hay nhiều móng trắng là chim quí hiếm.

-Chim có màu đỏ là chim sát thủ : tức là chim rất dữ, chọn làm mồi thì chỉ toàn gặp may.
Ngoài ra, ta còn phải chọn chim có đầu nhỏ, có mỏ cong, có hình bầu, có cổ lãi (cổ cao), có chân thấp, có đuôi thon, có cánh phủ mình hay cánh chéo, lông phủ đầu gối…

Xem thế đủ thấy chọn một con chim Cu Gáy thật hay cũng khó khăn như chọn một gà nòi đá độ. Chọn gà nòi người ta cũng chọn đầu, cổ, lưng, lườn, ghim, chân, vảy, móng, đến cánh gà, đuôi lao… À thì ra đây là giống để đá. Con chim Cu gọi là hay là con chim dùng để làm cu mồi. Giống Cu mồi thì hung hăng ham đá, vì vậy mấy con khác mới thi nhau sa vào bẫy rập của người gác Cu.

Giọng gáy của chim Cu : Người không rành về chim Cu thì cứ tưởng rằng giống chim này chỉ có một giọng buồn tẻ là lúc nào cũng gáy : Cúc cu cu mà thôi. Chính vì hiểu sơ sài như vậy nên người ta mới băn khoăn tự hỏi tại sao lại có người chịu khó nuôi chim Cu cho uổng công tốn lúa như vậy. Chẳng lẽ trên đời này không có chim nào hót hay hơn để chọn nuôi hay sao?

Sự thực thì Cu Gáy có nhiều giọng, mà chỉ có người rành rẽ về chim Cu mới biết rành rẽ mà thôi.

Trước hết, ta thấy chim Cu có cả thảy 5 giọng là giọng trơn, giọng một, giọng hai, giọng ba, giọng cà lăm.

-Giọng trơn : Cúc cu cu (mỗi lần gáy chỉ thốt lên 3 tiếng đơn giản cụt ngủn)
- Giọng một : Cúc cu cu…cu (có thêm một tiếng cu hậu ở đằng sau nghe hay hơn)
- Giọng hai : Cúc cu cu… cu cu (có thêm hai tiếng cu hậu ở đằng sau nghe càng hay hơn)
- Giọng ba : Cúc cu cu… cu cu cu (có thêm ba tiếng cu hậu ở đằng sau nghe càng hay hơn nữa. Ở đâu mà có con Cu rừng hót hay như thế này thì dù có xa xôi đến mấy người gác Cu cũng mò đến bắt cho bằng được, vì đây là chim quí khó tìm).

-Giọng cà lăm : Con chim này gáy giọng lúc thế này lúc thế khác, tiếng nọ xọ tiếng kia nghe không ra làm sao cả. Cũng như cách nói chuyện của người bị bệnh cà lăm vậy, chim này chỉ có đem thịt mà thôi.

Nghe giọng chim Cu gáy xong ta còn phải tìm hiểu xem cái âm của nó hay dở ra sao nữa. Đây là một việc cực kỳ khó khăn mà chỉ những người lão luyện trong nghề mới phân tích được kỹ càng, dù là tai họ chỉ mới nghe phớt qua. Còn người mới vào nghề thì chắc chắn không tài nào hiểu nổi.

Giọng chim Cu gáy có 4 âm chính : âm thổ, âm đồng, âm son, âm kim.
-Âm thổ : chim gáy có âm thổ thì giọng trầm. Loại chim này được đánh giá là loại chim khôn nhất. Trong âm thổ có 4 âm sau đây :
1.Thổ đồng : âm trầm mà ngân vang như tiếng chiêng cồng.
2.Thổ bầu: âm trầm mà ồm ta lên
3.Thổ sấm : âm trầm mà rền như tiếng sấm
4.Thổ dế : âm trầm mà rỉ rả nỉ non như tiếng dế
-Âm đồng : chim gáy có âm đồng thì tiếng ngân vang. Âm đồng cũng có nhiều loại như sau :
1.Đồng pha thổ : âm ngân vang nhưng lại trầm trầm
2.Đồng pha son : âm càng lúc càng ngân vang
3.Đồng pha kim : âm càng lúc càng nhỏ nhưng vẫn vang xa
-Âm son : chim gáy có âm son có người gọi là âm chuông vì giọng chim ngân vang như tiếng chuông rền, nghe có vẻ hùng tráng oai vệ. Âm son cũng có nhiều loại như :
1.Son pha đồng : âm to mà rền vang như tiếng sấm
2.Son pha kim : âm khởi đầu rền vang như tiếng chuông ngân sau cứ nhỏ dần…
-Âm kim : chim gáy có âm kim thì tiếng nhỏ và vang xa. Âm kim cũng có nhiều loại như :
1.Kim pha son
2.Kim pha thổ
3.Kim pha đồng

Điều đó đủ cho ta thấy muốn phân tích một giọng chim Cu thật chính xác không phải là chuyện dễ dàng. Ai hiểu thấu đáo được điều này chắc chắn người đó sẽ gặp nhiều điều thú vị khi lắng tai nghe chim đang gáy. Đến đây, chắc chắn chúng ta không còn ngạc nhiên nhiều khi biết tại sao người ta lại có thể say mê nuôi một con chim có bề ngoài không sắc sảo này đến thế. Đến đây, chúng ta có thể cảm thông được về sự mê luyến cao độ của người nuôi chim đối với con chim quí hiếm của mình. Vì rằng, chọn được một con chim mồi vừa ý có những đặc điểm ưu việt kể trên đâu phải là chuyện dễ. Đôi khi trăm con, hoặc ngàn con mới có một. Chắc gì trong một đời người có thể chọn cho mình được một hoặc hai con mà nuôi ? Do đó, giá trị con Cu mồi tốt nhất cũng độ nửa lượng vàng nhưng người ta vì quá quí trọng nó đến nỗi có người dù nghèo nhưng ai mua với giá nào cũng không bán, thề “sống nuôi chết khôn”, đôi khi còn dám đem thân mình bảo vệ con chim.

Mặt khác, chim càng quí người ta lại càng cố giữ gìn cẩn thận. Vì như chúng ta đã biết, con Cu gáy dù nuôi liên tục đến mười năm, người mến chim nhưng chim lại chẳng mến người, hễ sút ra khỏi lồng là cắm đầu bay thẳng không hề ngoảnh đầu ngó lại.

Hễ sẩy là mất. Vì vậy, có người tiếc hùi hụi con chim quí đến bỏ ăn bỏ ngủ, đau ốm liệt giường. Có người phải bỏ ra hàng mấy tháng trời lặn lội đi tìm con chim từ rừng này sang rú khác, từ làng nọ qua làng kia, bắt lại được mới thỏa lòng.

Cách phân biệt chim trống mái:
Giống Cu gáy có điểm lạ là trống, mái gần như giống nhau, khó phân biệt được. Giống từ hình dáng đến cườm và cả giọng hót nữa. Người nào lão luyện trong nghề lắm cũng chỉ đoán được đến 50% là cùng.

Thường thường thì chim mái có cặp mắt mơ buồn hơn chim trống, đầu chim mái nhỏ hơn, và hai cái “ghim” ở hai bên hậu môn nở hơn (điều này rõ nhất ở mái già đã đẻ nhiều lứa).
Con chim Cu mái trong thời rụng trứng (tức là khoảng đầu mùa mưa) sắp đẻ thì hung hăng ghê lắm, lúc nào cũng gù, cũng gáy. Hễ nghe tiếng chim lạ gáy ở đâu là liền bay tới cho bằng được, dù đó là chim trống hay chim mái nó cũng đá. Vì vậy, đi bẫy chim trong những tháng đầu mùa mưa người ta bẫy được chim mái rất nhiều.

Chính vì không phân biệt được trống mái một cách rõ ràng, dứt khoát nên nhiều người cắc củm nuôi con chim đến một vài mùa lông (một mùa đổ lông là một năm) mới biết được đó là con mái thì… không còn nỗi nản chí nào bằng.

Thú nhử chim Cu: Nhử chim Cu hay gác Cu là một thú vui nhất của người nuôi Cu Gáy. Người ta nuôi Cu là để bẫy Cu. Bẫy Cu không ai nhằm vào mối lợi về kinh tế mà là cố tìm cho mình một con chim quí về nuôi. Vì như ai cũng biết, giá một con chim bổi đâu có bao nhiêu tiền. Bắt được chim bổi tồi thì chỉ đem về rôti hoặc bằm nhỏ vò viên nấu cháu bồi dưỡng sức lực bù vào những ngày gian khổ lặn lội trong bưng, trong rẫy, đến nỗi quên ăn mất ngủ, mặc cho muỗi đốt, đỉa bu mà không dám cục cựa.



Ở đời có bốn cái ngu:

Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu.

Ta hãy phân tích xem tại sao ông bà ta lại cho việc “làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu” lại là bốn cái ngu?

-Làm mai tức là bỏ công ra mai mối cho hai anh chị nên vợ chồng. Đó là việc ai cũng thấy nên làm, nhưng thường thì hậu quả mang lại không hay ho gì cho mình cả. Người ta ăn ở với nhau hạnh phúc chưa chắc gì người ta đã nhớ ơn mình, nhưng khi người ta lục đục gây gổ nhau là vợ chồng lôi mình ra trách cứ nọ kia. Họ đổ tội cho mình thay mặt ông tơ mà se lộn mối chỉ hồng nên ngày nay vợ chồng mới bị lâm cảnh “Cơm không lành canh không ngọt”.

-Lãnh nợ tức là đứng ra bảo lãnh vay nợ cho người khác. Việc này thì ai vay người ấy hưởng, chứ mình không “xơ múi” gì. Thế nhưng, nếu việc trả nợ không “êm chèo mát mái” nghĩa là tới hẹn trả nợ mà chưa thanh toán được hoặc không có khả năng thanh toán thì người chủ nợ cứ túm áo mình mà đòi. Lãnh nợ... ơn đâu không thấy, chỉ thấy mình ngu dại “ách giữa đàng quàng vào cổ” mà thôi !

-Gác Cu hay bẫy Cu đâu phải là chuyện dễ dàng. Ai đi gác Cu cũng muốn tìm cho mình những con Cu hay, mà Cu hay là giống Cu khôn ở trong rừng, trong rú, trong rẫy, trong nương có khi ở cách xa nhà năm ba chục cây số là thường. Đã thế lại không tiện đường xe cộ, ghe thuyền nên nhiều khi người gác Cu phải xắn quần áo lặn lội qua mương qua rạch để đến nơi treo lục, đặt bẫy. Chuyện té lên té xuống, rách áo xước da cũng là chuyện thường tình. Đến nơi, treo lục xong là tìm một nơi kín đáo ngồi rình với tất cả sự hồi hộp đến nơi muốn ho cũng không dám, kiến cắn cũng không dám gãi vì sợ động. Mà nào kết quả được gì ? Con Cu khôn ít khi vướng bẫy, mà còn Cu dại thì đáng giá mấy đồng ! Đã đi gác Cu thì ai cũng biết đến điều đó, nhưng vì sự đam mê của nghề nghiệp nên người ta lúc nào cũng hăm hở khăn gói lên đường. Người ngoài cuộc cho đó là cái dại kể cũng phải !

- Đến việc cầm chầu thì quả thật… là ngu ! Người được mời cầm chầu là người có chức vị lớn trong làng cũng có nghĩa là người có kiến thức nhất nhì trong làng. Cầm chầu là một vinh dự lớn lao chứ không phải ai muốn làm cũng được. Nhiệm vụ của người cầm chầu là khi xem diễn tuồng đến câu hát nào hay (có ý nghĩa) hoặc đoạn nào diễn viên diễn qua xuất sắc thì đánh một hay hai ba tiếng trống để tán thưởng. Nếu thấy hay quá thì có thể giáng luôn một hồi. Thế nhưng điều mình cho là hay mà người khác cho là dở thì sao đây ? Mà trên sân khấu, chắc gì diễn viên đã bằng lòng với tiếng trống khen thưởng hay chê bai của mình ? Xin nói thêm nếu hát dở thì người cầm chầu sẽ đánh đùi trống vào thành trống bằng một hay hai tiếng cắc. Thùng là khen, cắc là chê. Như vậy người cầm chầu chỉ là một vinh dự hão, đâu có ăn được gì mà để cho người ta chê bai mình ? Đó không phải là một cái ngu sao?

Đấy, trong bốn cái ngu đó có cái ngu gác Cu. Kể ra cũng mỉa mai thật. Nhưng thôi, ta hãy gác chuyện đó sang một bên, ngu hay khôn là do cái nhìn của mỗi người. Bây giò chúng ta đi thẳng vào sự chuyên môn của nghề gác Cu. Muốn đi gác Cu thì người ta phải có Cu mồi và đồ nghề mới đi bẫy được.

-Cu mồi : Cu mồi tốt nhất là chim sát thủ hay ít ra cũng là con chim gáy thật hay có gù hậu. Khi treo lục lên cây hoặc đặt bẫy rập hay cái úp dưới đất, con Cu mồi phải gù tiền, tức gáy thúc để chim ngoài tức mà vào bẫy. Khi Cu rừng đến gần bẫy, Cu mồi phải biết gù hậu để thúc giục con bổi vào tròng, như vậy mới là chim mồi hay. Còn nếu chỉ biết gù tiền, mà chim rừng lại gần lại lơ *** đứng nhìn, không biết gù hậu thì làm sao bẫy được con mồi?

Con chim sát thủ là con chim dữ lúc nào cũng háu đá, giọng gáy tiền cũng như hậu đều có vẻ thách thức muốn đấm đá. Loại chim dữ này thường có nhiều ở miền Trung và vùng Tây Ninh. Người ta chọn những con có cườm rựng, cườm liên hoàn. Những chim có màu lông :

- Xám trắng : còn gọi là bạch tuyết, chim này rất dữ đi đánh được cả bốn mùa trong năm.

- Chim đen : gọi là đen chứ nó không phải đen mà lông chỉ sậm hơn chim thường một chút. Loại này nuôi khó nổi, tức là khó thuần dưỡng, nuôi lâu gáy, nhưng khi đã nổi rồi thì rất dữ.
Trong tay đã có một con Cu mồi dữ rồi thì việc gác Cu đã khá dễ dàng.

Cũng xin được trình bày thêm, là người ta dùng Cu Cườm để làm mồi không dùng Cu Ngói làm mồi. Nếu có dùng Cu Ngói làm mồi thì chỉ để bắt Cu Ngói mà thôi, Cu Cườm không đấu đá với Cu Ngói.

Cu mồi là Cu Cườm không những bắt được Cu Cườm rừng mà còn bắt luôn cả Cu Ngói và tất nhiên cũng không ai dùng cu mái làm mồi cả.

Đã có Cu mồi rồi bây giờ phải sắm đồ nghề. Đồ nghề thì có lục treo, lục chạy, cái úp và bẫy rập. Dĩ nhiên, mỗi thứ có một cách bẫy riêng, bẫy khác nhau và còn tùy theo hoàn cảnh mà dùng từng loại cho thích hợp.

- Lục treo : là cái bẫy rập, ở trên có cái móc để máng vào nhánh cây. Chim ngoài từ nhánh chuyền vào là bị lưới rập rập xuống, loại này thường dùng ở miền Trung.

- Lục chạy : ở trong Nam thường dùng. Lục chạy được gác trên các chạng ba cây, bên dưới lục móc sẵn cây sào dài để giữ thăng bằng cho bẫy.

- Cái úp : là một cái vòm bằng lưới, bên trong nhốt con Cu mồi và rải lúa để dụ chim rừng sà xuống ăn. Giống chim trời khi bay ngang hễ thấy có Cu lạ (tức là Cu mồi) dưới đất là sà xuống, vì biết nơi đó có thức ăn. Con chim tham mồi nên mới vướng giò.

- Dò : là một loại bẫy đơn sơ, chỉ là một đòn tre ngắn như chiếc đũa vót rất mảnh, một đầu cắm xuống đấtm đầu kia làm một cái thòng lọng bằng sợi chỉ nhỏ mà bền. Chim rừng sà xuống ăn mồi bị vướng cổ hay vướng phải chân lúc nào không hay biết, chừng biết ra thì đã muộn màng. Dò còn là một loại bẫy cũng làm bằng một que tre nhỏ, mỗi một đầu cắm xuống đất còn đầu kia trét nhựa dính, chim say mồi đâu biết nguy hiểm để tránh, dính vào que nhựa thì biến thành… xâu chả thơm lừng cho người.

-Đánh rập : là dùng hai tấp lưới dài lợp banh ra hai bên, ở giữa thì rải lúa và gài vài con chim mồi. Cu rừng thấy thức ăn nước uống bày sẵn thì sà xuống cả bầy, người đánh bẫy lừa thế giật dây cho hai tấm lưới úp lại là bắt được tất cả.

Đánh chim theo cách thức nào cũng gây sự hồi hộp, hứng thú cho người đánh bẫy. Công việc này đôi khi cũng gây cho mình nhiều điều phiền phức như phải mất công rình mò, chợ đợi…thế nhưng lại là cái thú vị tuyệt vời, một sự sướng thỏa mà không phải ai cũng có dịp hưởng được.
Tuy nhiên, cái úp và lưới rập chỉ để bắt Cu thịt chứ không phải cách để bắt Cu quí về nuôi. Muốn bắt được Cu hay thì phải đánh bằng lục treo hay lục chạy, vì ta đã có dịp biết trước con chim bổi là loại hay dở thế nào rồi.

Thức ăn của chim Cu Gáy : Ca dao ta có câu :”Cu Cu ăn đậu ăn mè, Bồ Câu ăn lúa, Chích Chòe ăn sâu”.

Đây là câu hát mà ông bà ta xưa nhắc nhở cho nhau biết, ai trồng đậu trồng mè thì ráng mà canh giữ chim Cu sà xuống phá hại. Sự thực thì ngoài đậu, mè ra thì chim Cu Gáy còn ăn cả lúa nữa. Đúng ra, lúa là thức ăn chính của loại chim này.

Nhà nghèo nuôi chim Cu thì người ta chỉ cho ăn lúa như kiểu nuôi gà mà chim vẫn sống, vẫn sung, vẫn siêng gáy.

Nhà giàu thì ngoài lúa ra còn cho Cu Gáy ăn thêm đậu xanh, mè để tăng thêm chất bổ dưỡng. Người nào có khả năng hơn nữa thì cho chim ăn một thực đơn đặc biệt hơn. Đó là lúa tiêu, một loại lúa nhỏ hột, hột chắc mà tròn rồi thêm hột kê, mè đen, hột cải, đậu xanh. Chim ăn như vậy nhiều khi còn sướng hơn cả chủ!

Cách nuôi chim Cu bổi: Chim mới bẫy về gọi là chim bổi. Chim bổi thì rất nhát gặp người đến gần thì hốt hoảng bay tán loạn cả lên, cho nên chim bị bể đầu sứt trán, rụng lông từng chùm là chuyện thường tình. Vì vậy, nuôi Cu bổi ta cũng phải có phương pháp riêng để chim khỏi chết một cách đáng tiếc.

Chim mới bẫy về, đi đường đói khát, nên về nhà ta đút cho nó ăn vài ba hột bắp nhỏ hoặc năm bảy hột lúa và cho uống nước để chim “tỉnh hồn lại vía” đã. Đó là cách giúp chim tiếp tục sống để thuần dưỡng. Sau đó ta nhốt chim bổi chung chuồng với các chim bổi cũ (thường thì người đi gác chim có một cái lồng lớn để nhốt tất cả chim bổi cũ mới vào để thuần dưỡng cho tiện, và cũng để lựa dần những chim tốt ra nuôi, chim xấu làm thịt). Chim mới thấy chim cũ lại cóng ăn mồi, nó cũng bắt chước đến ăn. Ta cứ cho chim sống như vậy cho quen dần nếp sống tù túng để cho chim dạn dần.

Sau đó, lựa con chim nào tốt tướng, dữ dằn thì bắt ra nuôi riêng.

Trong trường hợp nhà không có chim bổi cũ, chỉ có một con bổi mới, thì việc trước tiên là ta cũng phải đút bắp lúa cho chim ăn để khỏi mất sức rồi mới nhốt vào lồng nhỏ. Người ra nuôi chi Cu gáy trong một loại lồng nhỏ đặc biệt bằng mây hay tre, hình dáng giống như trái bí rợ. Lồng tuy chật chội nhưng lại thích hợp với loài Cu Gáy vì Cu Gáy đứng đâu chỉ đứng yên một chỗ chứ không bay nhảy tứ tung như các loại chim khác. Do đó, nhốt chim trong lồng lớn lại không ích gì.

Nuôi Cú Gáy trong lồng nhỏ có điều lợi là chim bổi thì mau thuần, mà chim đã thuần thì mau sung. Nuôi chim mà lúc nào cũng sung cũng gáy, thử hỏi ai lại không thích?

Chim bổi bắt về, ta nhốt vào lồng, bên ngoài nên phủ áo lồng cho chim đỡ sợ, bên trong để cóng nước, cóng lúa, cóng khoáng hay đất cho chim ăn được vài ngày. Xong đâu đó, ta treo lồng vào chỗ yên tĩnh để chim bớt sợ hãi. Sau đó, cứ vài ba ngày, ta thăm lồng một lần, mỗi lần như vậy nhớ châm thêm nước và thức ăn cho vài ngày tới.

Công việc thuần dưỡng chim, ta cứ từ từ mà làm, muốn gấp gáp cũng không thể được. Vì chim bổi mau thuần hay không một phần là do ở mình, mà một phần cũng do ở chim. Có nhiều con chim dạn đến nỗi chỉ bắt về một vài hôm đã gáy trong lồng, tiếng gáy như chuông rền có vẻ thách thức chim khác. Nhưng cũng có nhiều con nuôi đến ba năm mà chưa… mở miệng ! Nuôi những con chim khó “nổi” này rất chán, tuy nhiên người nuôi vẫn hy vọng rằng hễ “có tật thì có tài”, những con chim như vậy khi đã nổi thì không chê vào đâu được.

Nuôi chim Cu muốn mau nổi, thường ta nuôi trong nhà vài ba con trở lên. Con treo nhà trước, con treo nhà sau, hoặc con treo trên lầu, con treo dưới lầu. Trong trường hợp nhà ở chật chội không đủ chỗ treo lồng, thì ta vẫn có thể treo gần nhau, nhưng những con xen kẽ ta phải trùm lồng kín mít để chúng chỉ nghe tiếng gáy mà không trông thấy nhau. Đôi khi, treo như vậy chim lại mau sung vì chúng cũng như loài gà, tức nhau vì tiếng gáy.

Thỉnh thoảng, người nuôi chi Cu Gáy cũng cho hai con “kè” nhau một chút cho chúng hăng lên. Chim khi đã sung thì lúc nào cũng năng nổ, hễ người nuôi búng tay là gáy, hoặc vừa nghe chim khác nổi một vài hậu là nó cũng tức khắc hăm hở trả lời, tỏ ra ta đây không chịu thua sút một ai!
Cũng xin được nhắc thêm, chim nuôi mãi trong lồng thì lông đuôi dài sẽ vướng víu. Vì vậy, chủ nuôi cứ vài tháng một lần, nhớ hớt bớt lông đuôi, lông cánh để chim xoay xở dễ dàng trong chiếc lồng vốn chật, khỏi gãy đuôi xơ cảnh, mất thẩm mỹ.

Săn sóc cho chim: Việc chăm sóc cho chim Cu không có gì khó khăn vất vả. Ta chỉ vệ sinh lồng cho sạch sẽ, cho ăn uống đầy đủ là được. Với con chim suy, mỗi tuần ta nên cho uống hai lần, mỗi lần một viên dầu cá. Và chỉ cần uống một tuần là đủ. Nếu muốn cho uống lại thì nên để đến tháng sau.

Nuôi chim Cu, thường ta thấy chúng bị hai thứ bệnh : đó là bệnh đau mắt và bệnh tiêu chảy.
Với bệnh đau mắt thì người chuyên môn có một lối trị riêng : người ta *** vài trái ớt hiểm, môi vào hai đầu cánh và bôi ngay vào mắt chim, con chim xót mắt, cạ mắt vào đầu cánh gặp ớt lại xót thêm. Nhưng khi ớt hết cay thì chim lành mắt.

Riêng đối với bệnh tiêu chảy thì ta có thể dùng thuốc Terramycine loại dùng cho gà, pha vào nước cho chim uống vài ngày là khỏi.

Điều cần nhắc nhở thêm là trong lồng Cu Gáy bao giờ cũng phải có cóng khoáng chất. Loại chim này rất thích ăn khoáng, thiếu không được. Xin xem thêm bài nói về công thức chế biến khoáng chất ở phần cuối sách. Người ta thường lấy đá ong cà nhỏ thế khoáng cho chim ăn.
Tóm lại, chim Cu Gáy dễ nuôi, ít tốn kém lại ít công chăm sóc. Tiếng gáy của chim không réo rắt như Họa Mi, không véo von như Chích Chòe, nhưng cũng mang một sắc thái riêng, khiến người nghe quen tai ai cũng sinh ghiền.

Vào những buổi trưa tĩnh lặng, được nằm đong đưa trên một chiếc võng ở chái hè tại một vùng quê, hay một vùng ngoại ô nào đó, những tiến cúc cù cu… quen thuộc vọng vào tai, chắc chắn sẽ gây cho ta nỗi xao xuyến trong lòng. Những tiếng cúc cù cu… trầm lắng nhưng thân thương, mộc mạc nhưng đủ sức quyến rũ, đủ sức gợi nhớ trong ta những kỷ niệm mơ hồ êm đềm trong trí về một vùng quê hương thanh bình nào đó mà ta đã có dịp đi qua. Cúc cù cu…, tiếng gáy của con chim bình dị về thanh sắc như hình ảnh người dân quê thật thà chất phác, quanh năm gắn bó với ruộng đồng. Con chim Cu tượng trưng cho hình ảnh quê hương thân thương mà ta không tài nào quên được.

Những ai đã từng nuôi chim Cu Gáy, chắc chắn là những người nặng lòng với mảnh đất quê hương. Một lần nằm nghe tiếng chim Cu là một lần khơi dậy trong họ những phút giây thắm đượm tình quê.

Ai dám bảo nuôi chim Cu không hứng thú​
 

trung_apolo

"mỗi ngày một niềm vui"
Thành viên BQT
Tham gia
25/7/09
Bài viết
860
Điểm tương tác
86
SVC$
0
Đây là một bài viết từ năm 2004, bài này tuy không mới nhưng có lẽ là phần mà ACE có ý định nuôi cu đẻ chú ý đến phần in nghiêng. được sưu tầm từ google:



Ngôi nhà nhỏ nằm trong vườn cây um tùm vùng cù lao sông nước lúc nào cũng nghe tiếng chim cu gáy liên tai. Dẫn khách đi một vòng, anh Giang khoe, tới nay ngoài số chim cu tặng cho bạn bè thì anh còn 10 con chim cu, toàn là "chim được ấp nở" không phải chim thiên nhiên. Lúc xin cặp chim cu một mái một trống về nuôi, anh cũng cho ăn thức ăn côn trùng như bao người chơi chim khác, thế mà không hiểu sao chim lại đẻ. Thấy chim nuôi đẻ được cũng hơi ngồ ngộ nên anh cho chim mái ấp. "Tôi thấy chim cu lạ lắm, trứng mà bị chạm tay vào là chúng tìm cách mổ trứng bể hoặc hất văng ra khỏi tổ, có nhặt trứng để vào chúng không ấp mà tiếp tục phá trứng". Sau mấy lần thấy chuyện lạ đó, anh để ý, không đụng tay vào quả trứng nữa thì chim mới chịu ấp, không quậy phá tổ. Thường chu kỳ đẻ của chim cu được cộng thêm 5 hay bớt đi 5 ngày trong tháng, con mái thường đẻ 2 trứng, ấp độ 15 ngày trứng nở. Chim cu đẻ "trong lồng" vẫn không khác mấy so với chim hoang, lông mượt và đẹp, tính nết vẫn hung hăng, chỉ nghe tiếng gáy của chim cu chuồng bên thôi là chúng ngóc đầu rồi tranh nhau gáy ầm lên. Thả một con chim cu lạ vào lồng là sẽ có một trận tử chiến xảy ra cho đến khi có một con chịu thua mới thôi. Vì thế nên "cùng mẹ cùng cha" nhưng vẫn phải nhốt riêng.
<TABLE style="WIDTH: 197px; BORDER-COLLAPSE: collapse; HEIGHT: 42px" border=1 cellSpacing=2 cellPadding=2 width=197 bgColor=#fdeee0 align=right><TBODY><TR><TD>
200810795842_Pho%20605%20-%200590.jpg
</TD></TR></TBODY></TABLE>Anh Giang kể, chim cu trống biết "nịnh vợ" lắm, thấy chim mái nằm ấp trứng hơi lâu là con trống nhảy vào ấp thế cho con mái ra ngoài rỉa lông, tắm nắng. Và dù là chim hoang hay chim sinh ra trong lồng chúng cũng chung tình vô cùng. Nếu một trong hai con chẳng may chết sớm thì con còn lại cam chịu sống một mình, không... "bay" bước nữa. Đợt trước, một cặp cu của anh có con chết, anh thả chim cu khác vào thì chúng không chịu xáp lại bắt cặp mà mổ nhau cho đến khi con thua chịu bỏ chạy.
Với đà tận diệt của những người săn bắt chim cu để bổ sung thực đơn cho các nhà hàng với giá 20.000đ/con thì việc anh Giang nuôi thành công chim cu đẻ ít ra cũng an ủi được cho những ai quan tâm đến số phận của loài chim hoang dã này; và việc ấy cũng gợi mở cho người kinh doanh chim cảnh, làm kinh tế gia đình một kiểu làm ăn mới.
 

duongbachkhoa@gmail.com

Thành viên diễn đàn
Tham gia
21/4/10
Bài viết
15
Điểm tương tác
0
SVC$
0
Bác Trung làm ơn cho em hỏi, em nuôi một em đã 2 năm rồi, ăn uống, hạ thổ đều đặn nhưng em nó ít gáy quá, năm thì mười họa mới gáy được vài tiếng, em này chim trống, gáy có đảo giọng, theo chủ quan của em đánh giá thì tiếng gáy cũng tạm được nên em vẫn tiếc chưa thả đi vì nghe nói có con nuôi vài năm mới lên được. Bác có cao kiến gì giúp cho em gáy của em mau mỏ hơn chút nữa không? Phải chăng nuôi chừng ấy thời gian mà không lên thì nên loại? Mong bác hồi âm. Cảm ơn bác nhiều!
 

Chủ đề được đánh giá cao

Bên trên Bottom