(tiếp)
-
Bài học đau xót lắm, dù đã trồng Lan thành thạo:
Không phải là chưa biết, chưa quen.... , mà vẫn có thể bị "ăn đòn" :a22: :
do sơ xuất.
Thế mới càng đau ! :a03: :a22: :
Mới gần đây thôi, mình bị một "đòn chí mạng", đau "nhớ đời", đau đến mức phát khóc:
Sáng hôm ấy cả nhà đi chơi.
Vào thời tiết trong cái tháng 7 oi ả, nắng rát da, mà được hôm sáng trời đầy mây, không mưa, mát dịu hẳn, thì hiếm có.
Để giải phóng phụ nữ, cả nhà vui vẻ ăn tiệm một hôm cho sướng. Sau khi đi chơi thoải mái, vợ chồng con cái kéo vào hiệu đặc sản.
Và việc đầu tiên của mình là gọi Bia, vì trời nắng nóng, lại làm "xe ôm" nên cũng háo người.
Tu một hơi hết vại đầu: ... Khà....... , mình cười sung sướng mãn nguyện cùng vợ con.:cuoisunrang: .....
)
Nhưng............. như có một linh tính báo điều xấu: đến vại thứ 2 thì..... tự nhiên mình thấy nghẹn cổ, tự nhiên có cảm giác lo lắng vô cùng! Ngước nhìn lên bầu trời: nắng chang chang !
Rồi.........., hỏng rồi............., không biết sáng nay, trước lúc đi, mình đã kéo lưới che nắng cho vườn Lan chưa ấy nhỉ ???
Vì vừa vào tiệc, lại không muốn làm mất không khí vui vẻ của gia đình, nên mình cố giấu nỗi lo lắng ấy đi, thầm cầu Trời cầu Phật là mình đã kéo lưới che nắng rồi.
ray:
Chắc là không dấu nỗi sự lo lắng hiện lên nét mặt, nên khi vợ hỏi "anh làm sao thế", thì mình đành nói thật ra. Cả nhà phải ăn tức tốc để chạy về.
Về đến cổng, nhìn vào vườn Lan, mình chết lặng cả người: Trời ơi ! ...........chưa che nắng. Cả vườn Lan nắng chói chang chan hoà.
Vội vàng lao vào kéo lưới che nắng xong, mình vào nhà lặng lẽ lên giường nằm yên, lòng xót xa buồn phiền cơ cực, không nói nửa lời, vì hiểu ngay là điều gì sẽ xảy ra với cả vườn Lan rồi.
Để an lòng vợ con trong ngày vui vẻ, mình cố lơ đi. Nhưng.... cứ hở ra là mắt lại đau đáu nhìn ra vườn, lòng dạ bồn chồn, đau đớn xót xa khi thấy những chiếc lá lan héo rũ, hoặc nhăn vàng từng khoang lớn.
Sáng hôm sau vườn: một khung cảnh bi thương: một màu đen xám xịt rãi lên các chậu Lan. :a17: :a17: :a17: :a19:
Những cây yếu chịu nắng như Hài thì chết khô ngay, không thể cứu vãn được nữa. Hồ điệp thì ngọn và số lá ở trên rủ xuống, vàng khô. Một số lá ở dưới nhở được lá trên che bớt thì cháy đen ở rìa.
Những cây mới trồng, và các chậu trồng thí nghiệm đều ra đi.
Nhưng nhìn dễ sợ nhất là lô Cattleya: cái màu đen của lá Cát cháy dương lên, các cây non gục chết. Hấu như tất cả số lá non, cây non đều thành màu đen tang tóc.
ray:
Xót xa lặng lẽ, mình khóc thầm trong lòng. Cả cái vườn sáng qua xanh tươi mơn mởn như thế, vậy mà hôm nay xám xịt, cắt đi 2 rổ to lá Cát, và bỏ các chậu hỏng đi, trong nó xơ xác, trống rổng lạnh lùng. Thế là toi công mấy năm chăm sóc, các chậu hồi phục được cũng bị khấp khiểng, xấu xí đi. :a17: :a17: :a17: :a22:
Đây là bài học quá đau xót. Chỉ vì sơ xuất quên che nắng cho Lan đúng ngày nắng nóng gay gắt.
* Để tránh cái sơ xuất này, nếu bạn có thể quên, thì tốt nhất là nên để 1 lớp lưới 50% cố định vào mùa Hè nắng nóng, chỉ mở ra khi đã hết mùa nắng gắt.
* Và luôn nhớ kiểm tra che nắng cho vườn trước lúc đi vắng. Nếu trời âm u đột xuất, thì cứ che lưới trước, đề phòng khi ta đi vắng rồi, trời mới nắng to lên, làm hỏng vườn Lan của mình.
* Với những cây mới trồng, chưa bám rễ được nhiều, hoặc ngay sau khi bón phân, phun thuốc, (mà đặc biệt là các loại thuốc có tính năng mạnh, như Aliet, Topsin, Antonic... ), thì nên che nắng sớm hơn, kỹ hơn bình thường.
Nỗi đau xót này của mình, được nhẹ đi nhiều khi giải bày chia xẻ cùng các bạn ở đây. Vì các bạn sẽ cẩn thận hơn, ít sơ xuất hơn, tránh được sự thiệt hại không đáng có cho các em Lan yêu quý của chúng ta.
Chúc các bạn luôn giữ được những vườn Lan tươi đẹp, nhiều hoa thắm sắc.
Thân.