1. Chính Kinh
Thời Vua Hùng, có nàng công chúa Tiên Dung, dầu đã tới tuổi cập kê, nhưng chỉ thích dùng thuyền du ngoạn đó đây. Cũng vào thời ấy, có chàng Chữ Đồng sống vất vưởng bên bờ sông, nghèo đến nỗi không có cái khố che thân.
Một hôm Chữ Đồng thấy thuyền của công chúa ghé vào nơi chàng ở, nên sợ hãi vùi mình dưới cát. Không ngờ đó lại là nơi Tiên Dung vây màn để tắm. Khi nước làm cát trôi, Tiên Dung phát gíac ra Chữ Đồng, và rồi hai người kết duyên với nhau.
Từ đó Tiên Dung đem tiền của để lập phố xá. Chữ Đồng thì ra biển đi buôn. Ở biển, Chữ Đồng học được phép thần thông, rồi trở về dạy lại cho dân chúng. Nhờ vậy, đời sống trong vùng trở nên sung túc khác thường.
Nhưng cuộc sống phồn thịnh đó đã làm vua quan nghi ngại. Do đó, Chữ Đồng và Tiên Dung hóa phép đem cả dân chúng và làng thôn phố xá về trời. (*1)
* * * *
DIỄN KINH
2. Tình Người Gặp Gỡ
2.1 Sự Tích Độc Đáo
Trong kho tàng cổ tích nhân lọai, khi đề cập tới tình duyên, chúng ta thường gặp thấy những chuyện xứng đôi vừa lứa.
Nếu có chuyện hòang tử hoặc công chúa lấy người bình dân, thì người bình dân đó phải là một cô gái tuyệt đẹp, được tiên thánh phù phép, hoặc là một chàng trai khôi ngô, tài ba xuất chúng. Câu chuyện lại thường kết thúc bằng việc người bình dân trở thành vua chúa hoặc hòang hậu, và tận hưởng gìau sang quyền thế của người yêu.
Nhưng thực hiếm hoi, nếu không nói là độc nhất, cái câu chuyện kết duyên giữa một nàng công chúa được nuông chiều như Tiên Dung, với một chàng cùng khổ ngây ngô như Chữ Đồng. Chữ Đồng chẳng những nghèo đói đến cả không có khố, mà lại còn chậm chạp luống cuống đến nỗi chỉ biết vùi thân dưới cát. Vậy mà lại nên duyên.
Cuộc tình đó cũng không kết thúc bằng cách cho Chữ Đồng được hưởng giàu sang vương giả, mà lại đưa nàng công chúa cành vàng lá ngọc vào sống với đại chúng.
Ngòai ra, Kinh Chữ Đồng còn tô thêm những nét đặc biệt khác, như Chữ Đồng học phép thần thông và đem cả dân chúng nhà cửa về trời.
Tất cả những nét độc đáo đó chứng tỏ Kinh Chữ Đồng không phải là một cổ tích bình thường, mà lại chứa đựng những đặc sáng kỳ diệu và hàm ẩn nhiều bài học sâu xa của Tổ Tiên.
* *
2.2 Tiên và Rồng Trong Cuộc Sống
Trước hết, ngay ở phần giới thiệu, Kinh Chữ Đồng đã làm nổi bật hình ảnh Tiên và Rồng, hai biểu tượng nền tảng của văn hóa Việt.
Công chúa Tiên Dung là Tiên. Ngòai chữ Tiên trong tên, nàng còn là một người sống trong lâu đài, ở trên đỉnh chót vót của xã hội. Cũng như nàng tiên, công chúa là hình ảnh của những gì xinh đẹp nhất mà con tim lòai người có thể ước mơ.
Chữ Đồng lại là hình ảnh rõ ràng của Rồng. Chàng sống bên bờ nước, sống nhờ nước, sống trong nước.
Hai hình ảnh đó hiển nhiên nhắc nhở Kinh Tiên Rồng. Như chúng ta đã biết, ngòai phần đặt nền tảng Nhận Diện Con Người với biểu tượng Tiên Rồng Song Hiệp, Kinh Tiên Rồng còn đặt nền tảng cho Xã Hội Lòai Người, với biểu tượng Một Bọc Trăm Con và với hai nguyên lý nền tảng của xã hội là Bình Đẳng Tột Cùng và Thân Thương Tột Cùng.
Giờ đây, với Tiên Dung và Chữ Đồng, với cuộc sống của hai con người hiện thực và sống động trong không gian và thời gian, Kinh Chữ Đồng lặp lại hình ảnh Tiên và Rồng để ứng dụng chi tiết hơn, cụ thể hơn.
* * * *
3. Bài Học Bình Đẳng
3.1 Nhận Thực Chính Mình
a. Tiên Dung là công chúa, nên nàng ở cung điện cao sang và được mọi người yêu quý. Dầu tới tuổi lấy chồng, nàng cũng chỉ thích dùng thuyền dạo chơi.
Tiên ở núi, ở trên đất; Rồng ở biển, ở trong nước. Vì vậy hình ảnh nàng Tiên ngồi thuyền dong ruổi trên sóng nước chứng tỏ nàng Tiên của chúng ta đang đi tìm chàng Rồng của nàng.
Và nàng đã gặp chàng. Chàng đúng thực là Rồng, sống quanh quẩn bên sông, dầm mình trong nước, sống nhờ cá tôm… để chờ nàng Tiên duyên số.
Rồi khi thấy nàng, để bộc lộ trọn vẹn bản chất Rồng của chàng, chàng đã vội vàng ẩn mình xuống cát, như Rồng quay về thủy phủ.
Chính giây phút Rồng Chữ Đồng về thủy phủ, thì nàng Tiên Tiên Dung cũng bước lên khỏi thuyền, trở lại đất liền, như Tiên về với núi.
*
b. Chàng và nàng tìm nhau. Trong khi đi tìm thì Tiên bỏ đất xuống nước, và Rồng bỏ nước lên bờ. Nhưng khi sắp chạm mặt thì Rồng lại xuống nước, mà Tiên thì lên bờ. Mỗi người trở lại với chính mình một cách trọn vẹn.
Đây là tiêu chuẩn đầu tiên cho việc gặp gỡ giữa hai Con Người. Để thực sự gặp Con Người khác, trước hết chính mình phải đi tìm. Nhưng điều quan trọng lại là chính mình phải thực sự là mình, phải ý thức trọn vẹn về chính mình, phải biết rõ mình là ai.
Biết bao người cứ tưởng mình là con thần con thánh, là xuất chúng siêu phàm, để rồi đối xử với người khác một cách ngông cuồng, bất nhân. Trái lại, nhiều chủ trương coi con người là thú vật, học theo cách sống dã thú, nên tạo ra một xã hội khỉ đột man rợ.
Như thế, bất cứ ai để mình bị tha hóa, không còn trọn vẹn là chính mình, thì mối tương quan giữa họ với người khác cũng không còn hòan hảo, không còn tòan vẹn là giữa Con Người với Con Người.
Để đối xử với người khác như là Con Người, trước hết mình phải Nhận Thực trọn vẹn về Chính Mình.
* *
3.2 Chỉ Thấy Con Người
a. Việc ý thức trọn vẹn về chính mình không phải là để khép kín, mà trái lại, để bộc lộ chính Con Người của mình cho Con Người khác một cách đầy đủ và tinh tuyền.
Trong xã hội, có ai được quý mến bằng nàng công chúa chưa chồng? Được mẹ cha chiều chuộng, Tiên Dung sống trong giàu sang dư dật. Chưa chồng, xinh đẹp, nàng được mọi con tim ước mơ trìu mến. Vua cha còn có người ghét, chứ nàng thì chỉ có người thương. Không còn hình ảnh nào để diễn tả sự đầy đủ và cao sang một cách trọn vẹn như thế.
Ngược lại, xã hội không có người nào bơ vơ khốn cùng bằng anh chàng Chữ Đồng: không mẹ không cha, không anh em họ hàng, không bạn bè lối xóm, mà lại cũng không nhà cửa, không của cải, không áo quần, cái khố cũng không.
Mỗi người ở một cực điểm, tưởng chừng xa nhau hơn đất xa trời.
Thế nhưng, Tiên Dung đã lên bờ, đã vây màn ngăn cách với đám người xung quanh, với giàu sang quyền tước. Nàng lại còn cởi bỏ xiêm y, và lấy nước gội sạch son phấn trên người nàng.
Kinh dị thay, chính dòng nước gội son phấn của Nàng cũng là dòng nước rửa hết cát bùn trên con người Chàng. Vốn đã không có gì, giờ đây Chữ Đồng lại tinh vẹn hơn.
Ở giây phút linh thiêng đó, khi hai người không còn bị phân cách ở ngọai vật, bởi áo quần, bởi cát bùn hay son phấn, khi không còn bất cứ gì làm sai lạc hình ảnh của chính mình cũng như của người kia, khi chỉ còn là hai Con Người tòan vẹn và tinh tuyền, khi đó họ gặp nhau.
*
b. Đây là tiêu chuẩn thứ hai của việc đối xử giữa Con Người với Con Người.
Ai cao sang đầy đủ hơn Tiên Dung? Ai nghèo khổ cô quạnh bằng Chữ Đồng? Vậy mà hai người đã biết gặp nhau trong bình đẳng, không chút phân biệt.
Hai người đã gặp nhau, đã kết duyên thành vợ chồng, thì xã hội còn kẽ hở nào để phân chia giai cấp? Khi Mẹ Tiên từ đỉnh núi đã song hiệp với Cha Rồng tận đáy thủy phủ, thì con cháu lấy gì mà tính kẻ cao người thấp?
Đây chính là hình ảnh căn cội về quan niệm sống Bình Đẳng Xã Hội của Văn Hóa Việt. Khi đối xử với nhau, phải như Tiên Dung và Chữ Đồng, không để bất cứ ngọai vật, hoàn cảnh, hay tâm trạng nào chi phối, mà phải Chỉ Thấy Con Người, Con Người tinh tuyền và tòan vẹn.
* *
3.3 Tài Của Giúp Người
a. Tuy nhiên, dầu đã biết để đối xử với nhau như Người với Người, chúng ta không được để ngọai vật chi phối. Nhưng trong cuộc sống thực tế, mọi người thường có khuynh hướng căn cứ vào tài năng và của cải mà khen chê, khinh trọng, hay phân ngôi chia cấp.
Vì vậy, Kinh Chữ Đồng tiếp tục chỉ dạy chúng ta qua việc Tiên Dung đem của cải phát triển làng mạc phố xá, và Chữ Đồng trổ tài ra biển đi buôn.
Tiên Dung là công chúa nên có của cải. Nhưng đây cũng thuộc đặc tính của Tiên. Tiên ở núi nên có vàng bạc ngọc ngà. Phần Chữ Đồng, vì là Rồng, nên chàng ra biển vẫy vùng.
Nàng đem hết tình Mẹ Tiên ra dưỡng nuôi bảo bọc, làm nhà lập phố, giúp phát triển cuộc sống. Chàng trổ hết tài Rồng truyền dạy cách vẫy vùng mây nước, thiên biến vạn hóa.
Được Mẹ dùng của dưỡng nuôi, được Cha đem tài chỉ dạy, cuộc sống dân chúng trở thành sung túc ấm no, mọi người sống trong yêu thương đùm bọc, tài năng được phát triển tột cùng.
*
b. Đó là gương Mẹ gương Cha. Mẹ Cha đã không phân chia giàu nghèo sang hèn, mà chỉ thấy nhau bằng Con Người tinh vẹn. Nhờ đó Mẹ Cha đã gặp nhau và đã song hiệp hai cuộc sống. Vì vậy, Mẹ Cha chẳng những đã không dùng của cải và tài năng để phân chia hay thống trị, mà trái lại, còn dùng hết tài sức để giúp đỡ người khác.
Đây chính là bài học thứ ba về cách cư xử trong xã hội. Để Xã Hội Con Người được Bình Đẳng và Phát Triển, tài năng và của cải phải được dùng để giúp đỡ người khác, chứ không phải để làm phương tiện đàn áp lừa lọc, hoặc phân ngôi chia cấp. Tài Của Giúp Người.
* *
3.4 Mọi Người Cùng Hưởng
a. Kinh Chữ Đồng còn đọan kết: vì vua quan nghi ngại, nên Chữ Đồng và Tiên Dung đem dân chúng và phố xá về trời.
Về trời, được sống trên trời, ở miền cực lạc, chính là hình ảnh của cảnh sống sung sướng hạnh phúc tòan vẹn.
Không có hình ảnh nào đầy đủ hơn để diễn tả thành quả của xã hội trong đó mọi người đều nhận thức đích thực về chính mình, đối xử với nhau trọn vẹn như giữa Con Người với Con Người, và mọi người đều đem hết của cải tài năng của mình mà giúp đỡ người khác.
Cuộc sống thanh bình hạnh phúc tuyệt vời đó chẳng những bàng bạc trong xã hội con người, mà còn tỏa lan ra cho cả thú vật cỏ cây. Chẳng những Tiên Dung và Chữ Đồng đã đem toàn thể dân chúng về trời, mà cả nhà cửa phố xá cũng được về theo.
Khi Con Người yên vui hạnh phúc thì chim muông cỏ nội cũng được hưởng nhờ.
*
b. Thực vậy, xã hội chưa thể thực sự hạnh phúc khi mới chỉ có một nhóm được hưởng nhờ, khi còn có người bị bỏ sót. Con Người chỉ được hạnh phúc trọn vẹn khi mà tất cả mọi người, và cả khung cảnh sống, cũng được chung hưởng.
Đây cũng là một điều kiện nền tảng cho đời sống xã hội. Xã hội chỉ thực sự Bình Đẳng, Con Người chỉ thực sự sống trọn chính mình, chỉ thực sự đối xử với nhau bằng Con Người tinh vẹn, tài năng và của cải chỉ thực sự được xử dụng để thăng tiến Con Người, khi mà Mọi Người Cùng Hưởng.
* *
3.5 Để Sống Bình Đẳng
Với việc tương giao giữa Tiên Dung và Chữ Đồng, ta có nền tảng của nếp sống bình đẳng giữa Con Người và Con Người, bộc lộ qua hai nguyên tắc Nhận Thực Chính Mình và Chỉ Thấy Con Người. Nền tảng này nhắc nhở biểu tượng Tiên Rồng với tỷ số tương đồng tuyệt đối 50 – 50, của Kinh Tiên Rồng.
Từ nền tảng tương quan Tiên Rồng đó, Kinh Chữ Đồng dạy cách sống với những người chung quanh, tức là với Anh Em Một Bọc. Cách sống này chính là dùng Tài năng và Của cải Giúp đỡ người khác, để cho Mọi Người Cùng Hưởng cuộc sống hạnh phúc trọn vẹn.
Khi đặt nền tảng bình đẳng trên giao tiếp Tiên Rồng Tương Đồng, để thể hiện bình đẳng và cuộc sống Anh Em Một Bọc, quả thực Kinh Chữ Đồng đã nêu lên những nguyên tắc đích thực và chánh đáng cho một xã hội lòai người thực sự bình đẳng tận căn cơ, tới tột cùng.
Kinh Chữ Đồng là phần khai triển thực hành Kinh Tiên Rồng, để mọi người thực hiện cuộc sống Bình Đẳng Tột Cùng. (*2)
Thời Vua Hùng, có nàng công chúa Tiên Dung, dầu đã tới tuổi cập kê, nhưng chỉ thích dùng thuyền du ngoạn đó đây. Cũng vào thời ấy, có chàng Chữ Đồng sống vất vưởng bên bờ sông, nghèo đến nỗi không có cái khố che thân.
Một hôm Chữ Đồng thấy thuyền của công chúa ghé vào nơi chàng ở, nên sợ hãi vùi mình dưới cát. Không ngờ đó lại là nơi Tiên Dung vây màn để tắm. Khi nước làm cát trôi, Tiên Dung phát gíac ra Chữ Đồng, và rồi hai người kết duyên với nhau.
Từ đó Tiên Dung đem tiền của để lập phố xá. Chữ Đồng thì ra biển đi buôn. Ở biển, Chữ Đồng học được phép thần thông, rồi trở về dạy lại cho dân chúng. Nhờ vậy, đời sống trong vùng trở nên sung túc khác thường.
Nhưng cuộc sống phồn thịnh đó đã làm vua quan nghi ngại. Do đó, Chữ Đồng và Tiên Dung hóa phép đem cả dân chúng và làng thôn phố xá về trời. (*1)
* * * *
DIỄN KINH
2. Tình Người Gặp Gỡ
2.1 Sự Tích Độc Đáo
Trong kho tàng cổ tích nhân lọai, khi đề cập tới tình duyên, chúng ta thường gặp thấy những chuyện xứng đôi vừa lứa.
Nếu có chuyện hòang tử hoặc công chúa lấy người bình dân, thì người bình dân đó phải là một cô gái tuyệt đẹp, được tiên thánh phù phép, hoặc là một chàng trai khôi ngô, tài ba xuất chúng. Câu chuyện lại thường kết thúc bằng việc người bình dân trở thành vua chúa hoặc hòang hậu, và tận hưởng gìau sang quyền thế của người yêu.
Nhưng thực hiếm hoi, nếu không nói là độc nhất, cái câu chuyện kết duyên giữa một nàng công chúa được nuông chiều như Tiên Dung, với một chàng cùng khổ ngây ngô như Chữ Đồng. Chữ Đồng chẳng những nghèo đói đến cả không có khố, mà lại còn chậm chạp luống cuống đến nỗi chỉ biết vùi thân dưới cát. Vậy mà lại nên duyên.
Cuộc tình đó cũng không kết thúc bằng cách cho Chữ Đồng được hưởng giàu sang vương giả, mà lại đưa nàng công chúa cành vàng lá ngọc vào sống với đại chúng.
Ngòai ra, Kinh Chữ Đồng còn tô thêm những nét đặc biệt khác, như Chữ Đồng học phép thần thông và đem cả dân chúng nhà cửa về trời.
Tất cả những nét độc đáo đó chứng tỏ Kinh Chữ Đồng không phải là một cổ tích bình thường, mà lại chứa đựng những đặc sáng kỳ diệu và hàm ẩn nhiều bài học sâu xa của Tổ Tiên.
* *
2.2 Tiên và Rồng Trong Cuộc Sống
Trước hết, ngay ở phần giới thiệu, Kinh Chữ Đồng đã làm nổi bật hình ảnh Tiên và Rồng, hai biểu tượng nền tảng của văn hóa Việt.
Công chúa Tiên Dung là Tiên. Ngòai chữ Tiên trong tên, nàng còn là một người sống trong lâu đài, ở trên đỉnh chót vót của xã hội. Cũng như nàng tiên, công chúa là hình ảnh của những gì xinh đẹp nhất mà con tim lòai người có thể ước mơ.
Chữ Đồng lại là hình ảnh rõ ràng của Rồng. Chàng sống bên bờ nước, sống nhờ nước, sống trong nước.
Hai hình ảnh đó hiển nhiên nhắc nhở Kinh Tiên Rồng. Như chúng ta đã biết, ngòai phần đặt nền tảng Nhận Diện Con Người với biểu tượng Tiên Rồng Song Hiệp, Kinh Tiên Rồng còn đặt nền tảng cho Xã Hội Lòai Người, với biểu tượng Một Bọc Trăm Con và với hai nguyên lý nền tảng của xã hội là Bình Đẳng Tột Cùng và Thân Thương Tột Cùng.
Giờ đây, với Tiên Dung và Chữ Đồng, với cuộc sống của hai con người hiện thực và sống động trong không gian và thời gian, Kinh Chữ Đồng lặp lại hình ảnh Tiên và Rồng để ứng dụng chi tiết hơn, cụ thể hơn.
* * * *
3. Bài Học Bình Đẳng
3.1 Nhận Thực Chính Mình
a. Tiên Dung là công chúa, nên nàng ở cung điện cao sang và được mọi người yêu quý. Dầu tới tuổi lấy chồng, nàng cũng chỉ thích dùng thuyền dạo chơi.
Tiên ở núi, ở trên đất; Rồng ở biển, ở trong nước. Vì vậy hình ảnh nàng Tiên ngồi thuyền dong ruổi trên sóng nước chứng tỏ nàng Tiên của chúng ta đang đi tìm chàng Rồng của nàng.
Và nàng đã gặp chàng. Chàng đúng thực là Rồng, sống quanh quẩn bên sông, dầm mình trong nước, sống nhờ cá tôm… để chờ nàng Tiên duyên số.
Rồi khi thấy nàng, để bộc lộ trọn vẹn bản chất Rồng của chàng, chàng đã vội vàng ẩn mình xuống cát, như Rồng quay về thủy phủ.
Chính giây phút Rồng Chữ Đồng về thủy phủ, thì nàng Tiên Tiên Dung cũng bước lên khỏi thuyền, trở lại đất liền, như Tiên về với núi.
*
b. Chàng và nàng tìm nhau. Trong khi đi tìm thì Tiên bỏ đất xuống nước, và Rồng bỏ nước lên bờ. Nhưng khi sắp chạm mặt thì Rồng lại xuống nước, mà Tiên thì lên bờ. Mỗi người trở lại với chính mình một cách trọn vẹn.
Đây là tiêu chuẩn đầu tiên cho việc gặp gỡ giữa hai Con Người. Để thực sự gặp Con Người khác, trước hết chính mình phải đi tìm. Nhưng điều quan trọng lại là chính mình phải thực sự là mình, phải ý thức trọn vẹn về chính mình, phải biết rõ mình là ai.
Biết bao người cứ tưởng mình là con thần con thánh, là xuất chúng siêu phàm, để rồi đối xử với người khác một cách ngông cuồng, bất nhân. Trái lại, nhiều chủ trương coi con người là thú vật, học theo cách sống dã thú, nên tạo ra một xã hội khỉ đột man rợ.
Như thế, bất cứ ai để mình bị tha hóa, không còn trọn vẹn là chính mình, thì mối tương quan giữa họ với người khác cũng không còn hòan hảo, không còn tòan vẹn là giữa Con Người với Con Người.
Để đối xử với người khác như là Con Người, trước hết mình phải Nhận Thực trọn vẹn về Chính Mình.
* *
3.2 Chỉ Thấy Con Người
a. Việc ý thức trọn vẹn về chính mình không phải là để khép kín, mà trái lại, để bộc lộ chính Con Người của mình cho Con Người khác một cách đầy đủ và tinh tuyền.
Trong xã hội, có ai được quý mến bằng nàng công chúa chưa chồng? Được mẹ cha chiều chuộng, Tiên Dung sống trong giàu sang dư dật. Chưa chồng, xinh đẹp, nàng được mọi con tim ước mơ trìu mến. Vua cha còn có người ghét, chứ nàng thì chỉ có người thương. Không còn hình ảnh nào để diễn tả sự đầy đủ và cao sang một cách trọn vẹn như thế.
Ngược lại, xã hội không có người nào bơ vơ khốn cùng bằng anh chàng Chữ Đồng: không mẹ không cha, không anh em họ hàng, không bạn bè lối xóm, mà lại cũng không nhà cửa, không của cải, không áo quần, cái khố cũng không.
Mỗi người ở một cực điểm, tưởng chừng xa nhau hơn đất xa trời.
Thế nhưng, Tiên Dung đã lên bờ, đã vây màn ngăn cách với đám người xung quanh, với giàu sang quyền tước. Nàng lại còn cởi bỏ xiêm y, và lấy nước gội sạch son phấn trên người nàng.
Kinh dị thay, chính dòng nước gội son phấn của Nàng cũng là dòng nước rửa hết cát bùn trên con người Chàng. Vốn đã không có gì, giờ đây Chữ Đồng lại tinh vẹn hơn.
Ở giây phút linh thiêng đó, khi hai người không còn bị phân cách ở ngọai vật, bởi áo quần, bởi cát bùn hay son phấn, khi không còn bất cứ gì làm sai lạc hình ảnh của chính mình cũng như của người kia, khi chỉ còn là hai Con Người tòan vẹn và tinh tuyền, khi đó họ gặp nhau.
*
b. Đây là tiêu chuẩn thứ hai của việc đối xử giữa Con Người với Con Người.
Ai cao sang đầy đủ hơn Tiên Dung? Ai nghèo khổ cô quạnh bằng Chữ Đồng? Vậy mà hai người đã biết gặp nhau trong bình đẳng, không chút phân biệt.
Hai người đã gặp nhau, đã kết duyên thành vợ chồng, thì xã hội còn kẽ hở nào để phân chia giai cấp? Khi Mẹ Tiên từ đỉnh núi đã song hiệp với Cha Rồng tận đáy thủy phủ, thì con cháu lấy gì mà tính kẻ cao người thấp?
Đây chính là hình ảnh căn cội về quan niệm sống Bình Đẳng Xã Hội của Văn Hóa Việt. Khi đối xử với nhau, phải như Tiên Dung và Chữ Đồng, không để bất cứ ngọai vật, hoàn cảnh, hay tâm trạng nào chi phối, mà phải Chỉ Thấy Con Người, Con Người tinh tuyền và tòan vẹn.
* *
3.3 Tài Của Giúp Người
a. Tuy nhiên, dầu đã biết để đối xử với nhau như Người với Người, chúng ta không được để ngọai vật chi phối. Nhưng trong cuộc sống thực tế, mọi người thường có khuynh hướng căn cứ vào tài năng và của cải mà khen chê, khinh trọng, hay phân ngôi chia cấp.
Vì vậy, Kinh Chữ Đồng tiếp tục chỉ dạy chúng ta qua việc Tiên Dung đem của cải phát triển làng mạc phố xá, và Chữ Đồng trổ tài ra biển đi buôn.
Tiên Dung là công chúa nên có của cải. Nhưng đây cũng thuộc đặc tính của Tiên. Tiên ở núi nên có vàng bạc ngọc ngà. Phần Chữ Đồng, vì là Rồng, nên chàng ra biển vẫy vùng.
Nàng đem hết tình Mẹ Tiên ra dưỡng nuôi bảo bọc, làm nhà lập phố, giúp phát triển cuộc sống. Chàng trổ hết tài Rồng truyền dạy cách vẫy vùng mây nước, thiên biến vạn hóa.
Được Mẹ dùng của dưỡng nuôi, được Cha đem tài chỉ dạy, cuộc sống dân chúng trở thành sung túc ấm no, mọi người sống trong yêu thương đùm bọc, tài năng được phát triển tột cùng.
*
b. Đó là gương Mẹ gương Cha. Mẹ Cha đã không phân chia giàu nghèo sang hèn, mà chỉ thấy nhau bằng Con Người tinh vẹn. Nhờ đó Mẹ Cha đã gặp nhau và đã song hiệp hai cuộc sống. Vì vậy, Mẹ Cha chẳng những đã không dùng của cải và tài năng để phân chia hay thống trị, mà trái lại, còn dùng hết tài sức để giúp đỡ người khác.
Đây chính là bài học thứ ba về cách cư xử trong xã hội. Để Xã Hội Con Người được Bình Đẳng và Phát Triển, tài năng và của cải phải được dùng để giúp đỡ người khác, chứ không phải để làm phương tiện đàn áp lừa lọc, hoặc phân ngôi chia cấp. Tài Của Giúp Người.
* *
3.4 Mọi Người Cùng Hưởng
a. Kinh Chữ Đồng còn đọan kết: vì vua quan nghi ngại, nên Chữ Đồng và Tiên Dung đem dân chúng và phố xá về trời.
Về trời, được sống trên trời, ở miền cực lạc, chính là hình ảnh của cảnh sống sung sướng hạnh phúc tòan vẹn.
Không có hình ảnh nào đầy đủ hơn để diễn tả thành quả của xã hội trong đó mọi người đều nhận thức đích thực về chính mình, đối xử với nhau trọn vẹn như giữa Con Người với Con Người, và mọi người đều đem hết của cải tài năng của mình mà giúp đỡ người khác.
Cuộc sống thanh bình hạnh phúc tuyệt vời đó chẳng những bàng bạc trong xã hội con người, mà còn tỏa lan ra cho cả thú vật cỏ cây. Chẳng những Tiên Dung và Chữ Đồng đã đem toàn thể dân chúng về trời, mà cả nhà cửa phố xá cũng được về theo.
Khi Con Người yên vui hạnh phúc thì chim muông cỏ nội cũng được hưởng nhờ.
*
b. Thực vậy, xã hội chưa thể thực sự hạnh phúc khi mới chỉ có một nhóm được hưởng nhờ, khi còn có người bị bỏ sót. Con Người chỉ được hạnh phúc trọn vẹn khi mà tất cả mọi người, và cả khung cảnh sống, cũng được chung hưởng.
Đây cũng là một điều kiện nền tảng cho đời sống xã hội. Xã hội chỉ thực sự Bình Đẳng, Con Người chỉ thực sự sống trọn chính mình, chỉ thực sự đối xử với nhau bằng Con Người tinh vẹn, tài năng và của cải chỉ thực sự được xử dụng để thăng tiến Con Người, khi mà Mọi Người Cùng Hưởng.
* *
3.5 Để Sống Bình Đẳng
Với việc tương giao giữa Tiên Dung và Chữ Đồng, ta có nền tảng của nếp sống bình đẳng giữa Con Người và Con Người, bộc lộ qua hai nguyên tắc Nhận Thực Chính Mình và Chỉ Thấy Con Người. Nền tảng này nhắc nhở biểu tượng Tiên Rồng với tỷ số tương đồng tuyệt đối 50 – 50, của Kinh Tiên Rồng.
Từ nền tảng tương quan Tiên Rồng đó, Kinh Chữ Đồng dạy cách sống với những người chung quanh, tức là với Anh Em Một Bọc. Cách sống này chính là dùng Tài năng và Của cải Giúp đỡ người khác, để cho Mọi Người Cùng Hưởng cuộc sống hạnh phúc trọn vẹn.
Khi đặt nền tảng bình đẳng trên giao tiếp Tiên Rồng Tương Đồng, để thể hiện bình đẳng và cuộc sống Anh Em Một Bọc, quả thực Kinh Chữ Đồng đã nêu lên những nguyên tắc đích thực và chánh đáng cho một xã hội lòai người thực sự bình đẳng tận căn cơ, tới tột cùng.
Kinh Chữ Đồng là phần khai triển thực hành Kinh Tiên Rồng, để mọi người thực hiện cuộc sống Bình Đẳng Tột Cùng. (*2)