Trình đơn
Tin tức
show map
Authors
Diễn đàn
Bài mới
Tìm trong diễn đàn
Có gì mới
Bài mới
New media
New media comments
Bài viết mới trong hồ sơ
Hoạt động gần đây
Media
New media
New comments
Tìm media
Thành viên
Đang truy cập
Bài viết mới trong hồ sơ
Tìm trong bài viết hồ sơ
Credits
Transactions
SVC$: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Bài mới
Tìm trong diễn đàn
Trình đơn
Đăng nhập
Đăng ký
Diễn đàn
CHIM CHÀO MÀO - RED WHISKERED BULBUL
Nhập môn nghệ thuật nghề chơi Chào Mào
Những bài cảm nhận hay
chào mào quê hương tôi
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời vào chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="buithanhngoan" data-source="post: 221769" data-attributes="member: 26974"><p>20 năm xa quê, nhớ biết bao? Nhớ quê hương, nhớ từng buổi đi bẩy chim và càng nhớ chú chào mào. Cái cảm giác của anh, em cũng biết vì em cũng từng trải qua như anh. Em cũng như anh mà, cả tuổi học trò của em chỉ có 3 thằng bạn tất cả đều mê chim, cu. Cả tuổi thơ mình trải qua, êm đềm và bay bổng theo nhưng cách chim. Quê mình khi xưa chim còn nhiều lắm! Bọn em thường lang thang hết vườn này đến vườn kia tìm tổ chim về nuôi, cái cảm giác được nhìn chúng lớn lên vui sướng biết dường nào. Rồi tìm tre làm lồng nhốt chúng nhưng buổi mình đi học. Về đến là chạy ngay thả chúng ra, ngày đó mình gần như nuôi thả không thôi. Chúng quấn quýt quanh mình và cùng chúng ra đồng. Chúng là một người bạn, như những thành viên trong gia đình tôi. Khi đọc bài này cảm xúc ngày đó lại trào dâng. Nhưng ngày vui không được trọn ven, một hôm cũng như mọi ngày chúng tung tăng dưới chân mình thì nghe cái "éc" nhìn xuống thì chúng nằm trong miệng con mèo. Hai hàng nước mắt rơi, rơi không biết lúc nào! Thế rồi khóc khóc cả mấy ngày không ăn cơm nước. Cha mẹ năng nỉ đến cở nào cũng không chịu nín. Nhưng thế đó năm nào tới mùa chim non thì cũng bất nuôi, lớn lên và bị..... và mình bỏ ăn khóc. Thế vậy mà vẫn cứ nuôi hoài. Rồi cũng sang cấp 3 quê mình không có trường cấp 3 phải sang nơi khác học, đành bỏ bọn chúng về với thiên thiên..... Sau giờ gần 10 năm niềm đam mê lại trổi dậy, ở thành phố này mình nuôi nhốt thôi. thả là mất đó, giờ không khóc nữa mất là buồn buồn thôi, giờ lớn rồi.hj. Khi vắng chúng cám giác thiếu thiếu gì đó, nhưng không nhở ngồi nhìn chúng hoài, cũng đi làm chứ, về tới cũng ôm chúng tiếp hà!</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="buithanhngoan, post: 221769, member: 26974"] 20 năm xa quê, nhớ biết bao? Nhớ quê hương, nhớ từng buổi đi bẩy chim và càng nhớ chú chào mào. Cái cảm giác của anh, em cũng biết vì em cũng từng trải qua như anh. Em cũng như anh mà, cả tuổi học trò của em chỉ có 3 thằng bạn tất cả đều mê chim, cu. Cả tuổi thơ mình trải qua, êm đềm và bay bổng theo nhưng cách chim. Quê mình khi xưa chim còn nhiều lắm! Bọn em thường lang thang hết vườn này đến vườn kia tìm tổ chim về nuôi, cái cảm giác được nhìn chúng lớn lên vui sướng biết dường nào. Rồi tìm tre làm lồng nhốt chúng nhưng buổi mình đi học. Về đến là chạy ngay thả chúng ra, ngày đó mình gần như nuôi thả không thôi. Chúng quấn quýt quanh mình và cùng chúng ra đồng. Chúng là một người bạn, như những thành viên trong gia đình tôi. Khi đọc bài này cảm xúc ngày đó lại trào dâng. Nhưng ngày vui không được trọn ven, một hôm cũng như mọi ngày chúng tung tăng dưới chân mình thì nghe cái "éc" nhìn xuống thì chúng nằm trong miệng con mèo. Hai hàng nước mắt rơi, rơi không biết lúc nào! Thế rồi khóc khóc cả mấy ngày không ăn cơm nước. Cha mẹ năng nỉ đến cở nào cũng không chịu nín. Nhưng thế đó năm nào tới mùa chim non thì cũng bất nuôi, lớn lên và bị..... và mình bỏ ăn khóc. Thế vậy mà vẫn cứ nuôi hoài. Rồi cũng sang cấp 3 quê mình không có trường cấp 3 phải sang nơi khác học, đành bỏ bọn chúng về với thiên thiên..... Sau giờ gần 10 năm niềm đam mê lại trổi dậy, ở thành phố này mình nuôi nhốt thôi. thả là mất đó, giờ không khóc nữa mất là buồn buồn thôi, giờ lớn rồi.hj. Khi vắng chúng cám giác thiếu thiếu gì đó, nhưng không nhở ngồi nhìn chúng hoài, cũng đi làm chứ, về tới cũng ôm chúng tiếp hà! [/QUOTE]
Insert quotes…
Mã xác nhận
Trả lời
CHÚC MỪNG SINH NHẬT SVCVIETNAM
Bên trên
Bottom