Trình đơn
Tin tức
show map
Authors
Diễn đàn
Bài mới
Tìm trong diễn đàn
Có gì mới
Bài mới
New media
New media comments
Bài viết mới trong hồ sơ
Hoạt động gần đây
Media
New media
New comments
Tìm media
Thành viên
Đang truy cập
Bài viết mới trong hồ sơ
Tìm trong bài viết hồ sơ
Credits
Transactions
SVC$: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Bài mới
Tìm trong diễn đàn
Trình đơn
Đăng nhập
Đăng ký
Guest viewing is limited
You have a limited number of page views remaining
1 guest views remaining
Register now to remove this limitation
Diễn đàn
GIẢI TRÍ | THƯ GIÃN | HỌC TẬP
Truyện đọc
Văn học thế giới
Vì sao chú mèo cúp đuôi chạy?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời vào chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="fly_tomoon" data-source="post: 76507" data-attributes="member: 2773"><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Chao ôi! Khi trút được cơn bực, người ta cảm thấy nhẹ nhõm làm sao!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Ông phó phòng bước vào phòng ông trưởng bộ phận. Ông thở một cách nặng nhọc.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Cái gì thế này?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Chứng từ để chuyển sang phòng kế toán đấy ạ!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Ra thế đấy!... Thế là rõ rồi. Đến giờ mà vẫn còn ngổn ngang bừa bãi thế này... Lại còn cả đống này nữa này...</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Ông phó phòng vừa bước ra, ông trưởng bộ phận tức giận đấm bốp một cái xuống bàn :</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Haxan đâu?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Haxan nào ạ? Haxan bộ phận hai hay Haxan kế toán ạ? Lại còn Haxan làm ở phòng đăng lục nữa ạ! Hay ông muốn gọi ông Haxan lục sự?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Lôi cổ đến đây bất cứ thằng Haxan nào cũng được! Nghĩa là cứ gọi cho tôi tay Haxan lục sự ấy!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Thưa ông đã có chuông nghỉ, ông ấy đi ăn cơm rồi ạ!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Nếu vậy... anh tên là gì?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Huyxên.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Huyxên hay Muyxên cũng vậy thôi! Tôi bảo cho các anh biết, tất cả lũ các anh...</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Ông trưởng ban nổi trận lôi đình khoảng 10'. Cuối cùng ông thấy nguôi giận, rời khỏi sở.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Còn Huyxên thì quay sang hạch sách ông văn thư. Cửa kính sao lại bẩn thế này? Trần nhà gì mà đẩy mạng nhện thế kia? Bàn nào cũng đầy bụi. Sàn nhà thì chẳng chịu lau chùi gì cả... Không thể chịu được! Không chịu được! Hiểu chưa? Hả!...</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Ra khỏi sở, Huyxên cũng thấy nhẹ nhõm hẳn, cái nhẹ nhõm hẳn, cái nhẹ nhõm của người trút bỏ được cái ác bông nặng trĩu khi vụ rét vừa hết.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Ông văn thư định trút giận lên đầu người gác cửa, nhưng ông này lại về nhà mất rồi. Làm sao bây giờ? Dù thế nào thì thế, sau cơn bực dọc, người ta cần phải được trở về trạng thái bình tĩnh. Ông văn thư bước lên xe điện.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Cái nhà anh này! Dẫm cả vào chân người ta! - Ông bắt đầu sinh sự với ông khách đứng bên cạnh - Chân cẳng cứ xéo bừa đi, chẳng nhìn gì hết!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Ông khách im không nói.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Người soát vé tiến đến.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Ông lấy vé đi!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Anh không thấy tôi đang bị ép thế này à? Cả hai tay đều không nhúc nhích nổi thì làm sao mà rút được ví? Lúc nào xuống tôi sẽ mua!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Không được!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Sao lại không được?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Đã bảo không được là không được! Ngộ nhỡ nhân viên kiểm tra đến thì làm sao?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Thế là thành to tiếng. Rốt cuộc, ông văn thư cũng tìm được người để trút giận.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Hết chuyến cuối cúng, người soát vé trở về nhà. Chị vợ toét miệng cười khi thấy anh về.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">- Làm cái gì mà nghe răng như cái con khỉ thế? - Anh soát vé bỗng thấy điên tiết - Cái thằng bố mày đây đứa nào cũng bắt nạt được, mà mày còn...</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Chửi mắng vợ một trận nên thân xong, anh ngồi vào bàn điềm nhiên xới cơm ăn.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Chị vợ thì bắt đầu thút tha thút thít. Trong lúc đó, chú mèo cứ quẩn dưới chân. Cáu tiết, chị đá cho nó hai cái vào lưng. Thế là chú mèo ngheo lên một tiếng thảm thiết rồi nhảy bổ ra đường.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Chị vợ anh soát vé nép sát vào người chồng. Tình yêu đằm thắm nhất thường đến sau nước mắt. Cả đôi đều đã bình tâm lại.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">“Bấy kỳ việc gì cũng có tại sao của nó”. Ví thử các báo đừng công kích ngài Tổng trưởng, thì việc gì chú mèo tội nghiệp nhảy bổ ra đường!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Con người dù sao cũng khôn ngoan, biết cách trở về trạng thái bình tĩnh. Nhưng còn chú mèo? Chú nhảy bổ đi mất như hoá dại. Liệu rồi chú có lấy lại được bình tĩnh hay không?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 12px"><span style="color: #000099">Điều ấy đến bây giờ tôi vẫn chưa dám chắc.</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="fly_tomoon, post: 76507, member: 2773"] [FONT=Verdana][SIZE=3][COLOR=#000099] Chao ôi! Khi trút được cơn bực, người ta cảm thấy nhẹ nhõm làm sao! Ông phó phòng bước vào phòng ông trưởng bộ phận. Ông thở một cách nặng nhọc. - Cái gì thế này? - Chứng từ để chuyển sang phòng kế toán đấy ạ! - Ra thế đấy!... Thế là rõ rồi. Đến giờ mà vẫn còn ngổn ngang bừa bãi thế này... Lại còn cả đống này nữa này... Ông phó phòng vừa bước ra, ông trưởng bộ phận tức giận đấm bốp một cái xuống bàn : - Haxan đâu? - Haxan nào ạ? Haxan bộ phận hai hay Haxan kế toán ạ? Lại còn Haxan làm ở phòng đăng lục nữa ạ! Hay ông muốn gọi ông Haxan lục sự? - Lôi cổ đến đây bất cứ thằng Haxan nào cũng được! Nghĩa là cứ gọi cho tôi tay Haxan lục sự ấy! - Thưa ông đã có chuông nghỉ, ông ấy đi ăn cơm rồi ạ! - Nếu vậy... anh tên là gì? - Huyxên. - Huyxên hay Muyxên cũng vậy thôi! Tôi bảo cho các anh biết, tất cả lũ các anh... Ông trưởng ban nổi trận lôi đình khoảng 10'. Cuối cùng ông thấy nguôi giận, rời khỏi sở. Còn Huyxên thì quay sang hạch sách ông văn thư. Cửa kính sao lại bẩn thế này? Trần nhà gì mà đẩy mạng nhện thế kia? Bàn nào cũng đầy bụi. Sàn nhà thì chẳng chịu lau chùi gì cả... Không thể chịu được! Không chịu được! Hiểu chưa? Hả!... Ra khỏi sở, Huyxên cũng thấy nhẹ nhõm hẳn, cái nhẹ nhõm hẳn, cái nhẹ nhõm của người trút bỏ được cái ác bông nặng trĩu khi vụ rét vừa hết. Ông văn thư định trút giận lên đầu người gác cửa, nhưng ông này lại về nhà mất rồi. Làm sao bây giờ? Dù thế nào thì thế, sau cơn bực dọc, người ta cần phải được trở về trạng thái bình tĩnh. Ông văn thư bước lên xe điện. - Cái nhà anh này! Dẫm cả vào chân người ta! - Ông bắt đầu sinh sự với ông khách đứng bên cạnh - Chân cẳng cứ xéo bừa đi, chẳng nhìn gì hết! Ông khách im không nói. Người soát vé tiến đến. - Ông lấy vé đi! - Anh không thấy tôi đang bị ép thế này à? Cả hai tay đều không nhúc nhích nổi thì làm sao mà rút được ví? Lúc nào xuống tôi sẽ mua! - Không được! - Sao lại không được? - Đã bảo không được là không được! Ngộ nhỡ nhân viên kiểm tra đến thì làm sao? Thế là thành to tiếng. Rốt cuộc, ông văn thư cũng tìm được người để trút giận. Hết chuyến cuối cúng, người soát vé trở về nhà. Chị vợ toét miệng cười khi thấy anh về. - Làm cái gì mà nghe răng như cái con khỉ thế? - Anh soát vé bỗng thấy điên tiết - Cái thằng bố mày đây đứa nào cũng bắt nạt được, mà mày còn... Chửi mắng vợ một trận nên thân xong, anh ngồi vào bàn điềm nhiên xới cơm ăn. Chị vợ thì bắt đầu thút tha thút thít. Trong lúc đó, chú mèo cứ quẩn dưới chân. Cáu tiết, chị đá cho nó hai cái vào lưng. Thế là chú mèo ngheo lên một tiếng thảm thiết rồi nhảy bổ ra đường. Chị vợ anh soát vé nép sát vào người chồng. Tình yêu đằm thắm nhất thường đến sau nước mắt. Cả đôi đều đã bình tâm lại. “Bấy kỳ việc gì cũng có tại sao của nó”. Ví thử các báo đừng công kích ngài Tổng trưởng, thì việc gì chú mèo tội nghiệp nhảy bổ ra đường! Con người dù sao cũng khôn ngoan, biết cách trở về trạng thái bình tĩnh. Nhưng còn chú mèo? Chú nhảy bổ đi mất như hoá dại. Liệu rồi chú có lấy lại được bình tĩnh hay không? Điều ấy đến bây giờ tôi vẫn chưa dám chắc.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Insert quotes…
Mã xác nhận
Trả lời
CHÚC MỪNG SINH NHẬT SVCVIETNAM
Bên trên
Bottom