Bên nhánh lan rừng
Tôi đến bên em một sớm Thu
Khe núi, sương mù, gió vi vu
Ngọt ngào thoang thoảng từ lòng đất
Ngây ngất hương trời hay hương hoa.
Mộc mạc đơn sơ em đứng đó
Khung trời hoang dã sóng lung linh
Đàn bướm lượn quanh, vàng, tím, trắng
Tiếng chim khẽ gọi khúc bình yên.
Tôi muốn đem em về dưới xuôi
Nhưng sao đem được một khoảng trời
Tần ngần mỗi bước lòng vương vấn
Trách ai tàn phá những xanh tươi.
Đinh Hạnh:
Hoa tiên
Phong lan, ôi phong lan !
Ơi những nàng tiên lạc đại ngàn
Hẵn nhớ Lưu Thần, say Nguyễn Triệu
Biệt suối Hoa Đào xuống thế gian.