Trình đơn
Tin tức
show map
Authors
Diễn đàn
Bài mới
Tìm trong diễn đàn
Có gì mới
Bài mới
New media
New media comments
Bài viết mới trong hồ sơ
Hoạt động gần đây
Media
New media
New comments
Tìm media
Thành viên
Đang truy cập
Bài viết mới trong hồ sơ
Tìm trong bài viết hồ sơ
Credits
Transactions
SVC$: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Bài mới
Tìm trong diễn đàn
Trình đơn
Đăng nhập
Đăng ký
Guest viewing is limited
You have a limited number of page views remaining
0 guest views remaining
Register now to remove this limitation
Diễn đàn
GIẢI TRÍ | THƯ GIÃN | HỌC TẬP
Truyện đọc
Loại khác
Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu ^_^
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời vào chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="phuonglinh" data-source="post: 8585" data-attributes="member: 797"><p><strong>Hãy nói lời tình yêu…</strong></p><p></p><p>[FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Anh sững sờ nhìn tôi như nhìn một người từ hành tinh khác đến. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">- Em lạ lắm sao? Tôi cười hỏi anh. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Anh lắc đầu chậm rãi: </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">- Không, trái lại, em vẫn như cô bé ngày xưa, không hề thay đổi. Em vẫn như ngày xưa em ạ... trong tình yêu và trái tim anh. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Giọng anh chùng xuống khiến tôi cũng mất đi vẻ tự nhiên ban đầu. Dù đã cố tình giấu đi cảm xúc bối rối trong lòng nhưng những kỷ niệm một thời vẫn hồn nhiên sống dậy. Nơi đó, em đã gặp anh, đã yêu anh với một tình yêu khắc khoải, cả nỗi đợi chờ, khao khát để rồi thất vọng ngập tràn... </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Tôi không thuộc diện con gái có nhan sắc, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Bạn bè thường nói tôi có một gương mặt phúc hậu, một đôi mắt có hồn. Chỉ chừng ấy thôi cũng đủ làm cho đàn ông trên đời này chết hết. Tôi đã bật cười thích thú mỗi khi nghe bạn bè bình luận thế. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Công bằng mà nói, trong số bạn bè cùng trang lứa, tôi là người có rất nhiều chàng trai để ý. Tiêu chuẩn người bạn đời của tôi rất đơn giản: phải thông minh, hiểu biết, hơn hẳn tôi một cái đầu, phải đọc được những điều tôi nghĩ. Đặc biệt là phải nói với tôi lời tỏ tình yêu thương lãng mạn: anh yêu em, hoặc đại loại một câu na ná như thế. Nếu không thì đừng hy vọng. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Vậy mà ai ngờ số phận lại trớ trêu làm sao, khi tôi gặp anh. Một chàng kỹ sư điện tử, đẹp trai nhưng kiệm lời đến mức đáng ghét. Quả thật anh không ga lăng, hào hoa, nhưng sự điềm đạm, chín chắn rất đàn ông của anh lại cuốn hút tôi. Lần đầu tiên gặp anh, tôi cảm thấy như đã tìm được một nửa của mình. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Chúng tôi quen nhau cũng tình cờ. Giữa đám bạn bè ồn ào, sôi nổi trong buổi sinh nhật của một người bạn, anh chỉ ngồi cười tủm tỉm. Thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn tôi nửa như muốn làm quen, nửa ngượng ngùng không dám. Biết tôi đang học trường sư phạm, anh hồ hởi bảo đơn vị anh cũng đóng quân gần đó. Thế là duyên kỳ ngộ, sau lần đó anh thường xuyên đến thăm tôi. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Mỗi khi anh đến chơi, ai cũng vui vẻ, hào hứng hẳn ra. Vốn khéo tay nên anh có thể sửa chữa mọi thứ trong phòng. Anh đã trở thành khách quen của cả phòng. Nhưng tình cảm đặc biệt thì anh luôn dành cho tôi. Bên anh, tôi như trẻ nhỏ được yêu chiều, che chở. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Bằng linh cảm của người con gái, tôi biết tình cảm anh dành cho tôi đó là thứ tình cảm gì. Tôi có quyền hy vọng, chờ đợi giây phút được nghe anh chính thức nói lời tỏ tình yêu thương như bao nhiêu đôi lứa khác. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Nhưng rồi thời gian cứ lần lượt trôi đi, càng chờ đợi tôi càng thấy thất vọng ngập tràn, đáp lại chờ đợi khao khát của tôi là sự im lặng khó hiểu của anh. Có lúc chỉ có hai đứa bên nhau, tôi đã tạo ra nhiều cơ hội để anh có thể tự tin thổ lộ lòng mình. Nhưng anh vẫn không hề nói với tôi điều gì. Nhất là gần đến ngày ra trường, trong khi những đôi lứa yêu nhau bận rộn lo toan cho tương lai, đi đâu về đâu, thì anh vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Lòng tôi đầy phân vân, day dứt. Anh có yêu tôi không nhỉ, hay tôi đã ngộ nhận tình cảm của anh? Nếu yêu tôi sao anh không nói, dù chỉ một lời, hay biểu hiện một sự quan tâm, lo lắng cho tương lai của tôi? Chẳng lẽ một người con gái như tôi lại phải cao chạy theo anh van xin tình cảm, hoặc lại phải tỏ tình trước? Trong khi xung quanh tôi có biết bao nhiêu người sẵn sàng săn đón, chiều chuộng và nói lời yêu thương với tôi. Anh đã làm cho lòng tự trọng của tôi bị tổn thương. Đã bao đêm tôi khóc thầm vì thất vọng. Anh vẫn vô tư, không hề bận tâm những điều tôi đang nghĩ. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Tôi đã không thể chờ đợi hơn được nữa. Tôi buồn và lặng lẽ xa rời anh bằng cách nhận lời yêu một người khác. Một người biết nói những lời yêu thương và có trách nhiệm với tình yêu của mình. Anh đã ngỡ ngàng trước sự thay đổi đột ngột của tôi. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Khi biết đã thật sự mất tôi, anh mới thẫn thờ, cay đắng: “Vì sao em bỏ anh? Vì sao, vì sao vậy?”. “Anh hỏi em điều đó ư? Lẽ ra anh phải là người trả lời câu hỏi ấy mới đúng. Anh hãy tự hỏi mình xem: Đã bao giờ anh nói với em rằng anh yêu em. Anh muốn có em trong cuộc đời chưa? Em làm sao có thể tự mình hiểu những điều anh không muốn nói?”. Trong tình yêu có lúc im lặng không phải là vàng, nếu không nói đó là sai lầm... </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Mười hai năm đã trôi qua, tôi cũng đã lập gia đình. Cuộc sống không đến nỗi bất hạnh nhưng không thể nói là bình yên. Sóng gió và những khó khăn thử thách đời thường đôi khi làm tôi cảm thấy mệt mỏi. Nhưng tôi là người biết cân bằng mọi thứ. Tôi bằng lòng với số phận. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Còn anh, sau khi lấy vợ, có một cô con gái, được ba năm thì ly dị. Gặp lại anh sau bao nhiêu năm không gặp. Anh già và đen đi nhiều. Chỉ có đôi mắt và nụ cười hiền hiền, bản tính trầm tư, ít nói là vẫn nguyên như cũ. Có thể ngày xưa tôi đã quá cố chấp chăng? Không, tôi là cô gái theo trường phái cổ điển. Tôi không bao giờ cho phép mình tỏ tình trước. Kể cả bây giờ, nếu được phép làm lại, tôi cũng không thể làm điều đó. Tôi không ân hận với quyết định của mình. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Chỉ có anh là người phải sống trong ân hận, nuối tiếc. Chỉ vì một câu tỏ tình không nói ra, để rồi cả đời hối tiếc, cả đời mãi mãi mất nhau. Sẽ không bao giờ có cơ hội để anh sửa chữa sai lầm thời trai trẻ. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Bây giờ anh đã khác xưa và tôi cũng vậy, dù không một khoảng cách về không gian, thời gian nhưng giữa hai chúng tôi có một khoảng cách vô hình lớn hơn ngăn trở. </span>[/FONT]</p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Anh gục đầu cay đắng nói với tôi, hãy nhắn giùm anh câu này: Hỡi những ai đang yêu và sẽ yêu, trước tình yêu chân thành, đừng bao giờ im lặng. Đừng bao giờ để tuột mất cơ hội yêu và được yêu. Hãy biết cất lên lời ca, nốt nhạc đầu tiên trong bản tình ca êm đềm muôn thuở của tình yêu bằng những ca từ tuyệt vời nhất: Anh yêu em... </span></p><p><span style="font-size: 18px"></span>[/FONT]</p><p> </p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px"><span style="color: DarkSlateBlue">Mọi người đọc truyện e post nhớ viết vài dòng cảm nhận nha đừng thanks ko. Hãy nói 1 chút suy nghĩ của mọi người về câu chuyện thế mới hay.</span></span>[/FONT]</p><p> </p><p> [FONT=Times New Roman,Times,serif]<span style="font-size: 18px">Thanks all!</span></p><p><span style="font-size: 18px"></span>[/FONT]</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="phuonglinh, post: 8585, member: 797"] [b]Hãy nói lời tình yêu…[/b] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Anh sững sờ nhìn tôi như nhìn một người từ hành tinh khác đến. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]- Em lạ lắm sao? Tôi cười hỏi anh. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Anh lắc đầu chậm rãi: [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]- Không, trái lại, em vẫn như cô bé ngày xưa, không hề thay đổi. Em vẫn như ngày xưa em ạ... trong tình yêu và trái tim anh. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Giọng anh chùng xuống khiến tôi cũng mất đi vẻ tự nhiên ban đầu. Dù đã cố tình giấu đi cảm xúc bối rối trong lòng nhưng những kỷ niệm một thời vẫn hồn nhiên sống dậy. Nơi đó, em đã gặp anh, đã yêu anh với một tình yêu khắc khoải, cả nỗi đợi chờ, khao khát để rồi thất vọng ngập tràn... [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Tôi không thuộc diện con gái có nhan sắc, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Bạn bè thường nói tôi có một gương mặt phúc hậu, một đôi mắt có hồn. Chỉ chừng ấy thôi cũng đủ làm cho đàn ông trên đời này chết hết. Tôi đã bật cười thích thú mỗi khi nghe bạn bè bình luận thế. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Công bằng mà nói, trong số bạn bè cùng trang lứa, tôi là người có rất nhiều chàng trai để ý. Tiêu chuẩn người bạn đời của tôi rất đơn giản: phải thông minh, hiểu biết, hơn hẳn tôi một cái đầu, phải đọc được những điều tôi nghĩ. Đặc biệt là phải nói với tôi lời tỏ tình yêu thương lãng mạn: anh yêu em, hoặc đại loại một câu na ná như thế. Nếu không thì đừng hy vọng. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Vậy mà ai ngờ số phận lại trớ trêu làm sao, khi tôi gặp anh. Một chàng kỹ sư điện tử, đẹp trai nhưng kiệm lời đến mức đáng ghét. Quả thật anh không ga lăng, hào hoa, nhưng sự điềm đạm, chín chắn rất đàn ông của anh lại cuốn hút tôi. Lần đầu tiên gặp anh, tôi cảm thấy như đã tìm được một nửa của mình. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Chúng tôi quen nhau cũng tình cờ. Giữa đám bạn bè ồn ào, sôi nổi trong buổi sinh nhật của một người bạn, anh chỉ ngồi cười tủm tỉm. Thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn tôi nửa như muốn làm quen, nửa ngượng ngùng không dám. Biết tôi đang học trường sư phạm, anh hồ hởi bảo đơn vị anh cũng đóng quân gần đó. Thế là duyên kỳ ngộ, sau lần đó anh thường xuyên đến thăm tôi. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Mỗi khi anh đến chơi, ai cũng vui vẻ, hào hứng hẳn ra. Vốn khéo tay nên anh có thể sửa chữa mọi thứ trong phòng. Anh đã trở thành khách quen của cả phòng. Nhưng tình cảm đặc biệt thì anh luôn dành cho tôi. Bên anh, tôi như trẻ nhỏ được yêu chiều, che chở. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Bằng linh cảm của người con gái, tôi biết tình cảm anh dành cho tôi đó là thứ tình cảm gì. Tôi có quyền hy vọng, chờ đợi giây phút được nghe anh chính thức nói lời tỏ tình yêu thương như bao nhiêu đôi lứa khác. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Nhưng rồi thời gian cứ lần lượt trôi đi, càng chờ đợi tôi càng thấy thất vọng ngập tràn, đáp lại chờ đợi khao khát của tôi là sự im lặng khó hiểu của anh. Có lúc chỉ có hai đứa bên nhau, tôi đã tạo ra nhiều cơ hội để anh có thể tự tin thổ lộ lòng mình. Nhưng anh vẫn không hề nói với tôi điều gì. Nhất là gần đến ngày ra trường, trong khi những đôi lứa yêu nhau bận rộn lo toan cho tương lai, đi đâu về đâu, thì anh vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Lòng tôi đầy phân vân, day dứt. Anh có yêu tôi không nhỉ, hay tôi đã ngộ nhận tình cảm của anh? Nếu yêu tôi sao anh không nói, dù chỉ một lời, hay biểu hiện một sự quan tâm, lo lắng cho tương lai của tôi? Chẳng lẽ một người con gái như tôi lại phải cao chạy theo anh van xin tình cảm, hoặc lại phải tỏ tình trước? Trong khi xung quanh tôi có biết bao nhiêu người sẵn sàng săn đón, chiều chuộng và nói lời yêu thương với tôi. Anh đã làm cho lòng tự trọng của tôi bị tổn thương. Đã bao đêm tôi khóc thầm vì thất vọng. Anh vẫn vô tư, không hề bận tâm những điều tôi đang nghĩ. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Tôi đã không thể chờ đợi hơn được nữa. Tôi buồn và lặng lẽ xa rời anh bằng cách nhận lời yêu một người khác. Một người biết nói những lời yêu thương và có trách nhiệm với tình yêu của mình. Anh đã ngỡ ngàng trước sự thay đổi đột ngột của tôi. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Khi biết đã thật sự mất tôi, anh mới thẫn thờ, cay đắng: “Vì sao em bỏ anh? Vì sao, vì sao vậy?”. “Anh hỏi em điều đó ư? Lẽ ra anh phải là người trả lời câu hỏi ấy mới đúng. Anh hãy tự hỏi mình xem: Đã bao giờ anh nói với em rằng anh yêu em. Anh muốn có em trong cuộc đời chưa? Em làm sao có thể tự mình hiểu những điều anh không muốn nói?”. Trong tình yêu có lúc im lặng không phải là vàng, nếu không nói đó là sai lầm... [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Mười hai năm đã trôi qua, tôi cũng đã lập gia đình. Cuộc sống không đến nỗi bất hạnh nhưng không thể nói là bình yên. Sóng gió và những khó khăn thử thách đời thường đôi khi làm tôi cảm thấy mệt mỏi. Nhưng tôi là người biết cân bằng mọi thứ. Tôi bằng lòng với số phận. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Còn anh, sau khi lấy vợ, có một cô con gái, được ba năm thì ly dị. Gặp lại anh sau bao nhiêu năm không gặp. Anh già và đen đi nhiều. Chỉ có đôi mắt và nụ cười hiền hiền, bản tính trầm tư, ít nói là vẫn nguyên như cũ. Có thể ngày xưa tôi đã quá cố chấp chăng? Không, tôi là cô gái theo trường phái cổ điển. Tôi không bao giờ cho phép mình tỏ tình trước. Kể cả bây giờ, nếu được phép làm lại, tôi cũng không thể làm điều đó. Tôi không ân hận với quyết định của mình. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Chỉ có anh là người phải sống trong ân hận, nuối tiếc. Chỉ vì một câu tỏ tình không nói ra, để rồi cả đời hối tiếc, cả đời mãi mãi mất nhau. Sẽ không bao giờ có cơ hội để anh sửa chữa sai lầm thời trai trẻ. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Bây giờ anh đã khác xưa và tôi cũng vậy, dù không một khoảng cách về không gian, thời gian nhưng giữa hai chúng tôi có một khoảng cách vô hình lớn hơn ngăn trở. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Anh gục đầu cay đắng nói với tôi, hãy nhắn giùm anh câu này: Hỡi những ai đang yêu và sẽ yêu, trước tình yêu chân thành, đừng bao giờ im lặng. Đừng bao giờ để tuột mất cơ hội yêu và được yêu. Hãy biết cất lên lời ca, nốt nhạc đầu tiên trong bản tình ca êm đềm muôn thuở của tình yêu bằng những ca từ tuyệt vời nhất: Anh yêu em... [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5][COLOR=DarkSlateBlue]Mọi người đọc truyện e post nhớ viết vài dòng cảm nhận nha đừng thanks ko. Hãy nói 1 chút suy nghĩ của mọi người về câu chuyện thế mới hay.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman,Times,serif][SIZE=5]Thanks all! [/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Insert quotes…
Mã xác nhận
Trả lời
CHÚC MỪNG SINH NHẬT SVCVIETNAM
Bên trên
Bottom